Được Đại đương gia nhắc nhở, bọn người Trần Thiên Phì vội vàng vận khởi thị lực nhìn về phía Đại Nhật kia. Quả nhiên, trong đại nhật kia còn có đồ vật khác. Có một đạo thân ảnh mơ mơ hồ hồ, phảng phất như sinh vật còn sống nhẹ nhàng nhảy nhót trong Đại Nhật kia, thỉnh thoảng nó lại dừng lại nghiêng đầu chải vuốt cánh chim của mình, hung uy nhàn nhạt tràn ngập, làm cho người ta kinh hãi khó nói lên lời. “Hình như là một con chim!" Hàng lông mày đen nhánh của Cầm phu nhân nhíu chặt lại, hào quang của Đại Nhật quá mức chói mắt, mặc dù nàng dụng tâm quan sát, nhưng vẫn không nhìn ra vật kia rốt cuộc là cái gì. "Thứ này có chút không đúng, sao lại chỉ có ba chân?" Trần Thiên Phì cũng tỏ vẻ nghi hoặc, bất quá lời này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt hắn liền bỗng nhiên đại biến. Thanh âm ngưng trọng của Đại đương gia vang lên từ tiền phương: "Quái điểu ba chân, có quan hệ với Thái Dương, tên tiểu bối này thật bản lĩnh, thật bản lĩnh a, quả nhiên là giang sơn rộng lớn ắt xuất nhân tài, hắc hắc!" Cầm phu nhân đưa tay che lại cặp môi đỏ mọng, Bối Ngọc Sơn ngây ngốc tại chỗ, dù là kẻ đầu óc mất linh như hắn cũng nghĩ ra được quái điểu này rốt cuộc là cái gì, càng không nói cần nói đến những người khác. "Tam Túc Kim Ô!" u Dương huynh đệ cùng nhau kêu lên. Lực lượng hành Hỏa mà tên Dương Khai kia ngưng tụ nào phải là Thái Dương Chân Hỏa, căn bản là chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708272/chuong-3981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.