Trong phủ đệ nhà mình, Trần Thiên Phì nằm trên ghế, sau lưng, hai tỳ nữ nhẹ quạt, bên người, một bộ ôn hương nhuyễn ngọc dán vào thịt mỡ của hắn, ngón tay ngọc nhỏ dài cầm một linh quả, cẩn thận lột vỏ, đưa vào miệng Trần Thiên Phì: "Lão gia, Tinh Thần chuyện ngươi còn phải hao tổn nhiều tâm trí a." Từ lần trước Triệu Tinh Thần đắc tội Dương Khai, bị triệt hồi vị trí Tiểu thống lĩnh, liền không gượng dậy nổi, cả ngày lưu luyến tửu lâu kỹ trại, pha trộn sống qua ngày. Tỷ tỷ Triệu Tinh Thần nhìn vậy đương nhiên rất đau lòng, lần nữa muốn để Trần Thiên Phì đề bạt Triệu Tinh Thần làm Tiểu thống lĩnh. Trần Thiên Phì thở dài nói: "Để bụng để bụng, Dương Khai không chết, ngươi bảo ta làm sao để bụng, Tinh Thần có mắt không tròng, đắc tội quý nhân, chỉ phế vị trí thống lĩnh của hắn đã là đặc biệt khai ân." Phụ nhân không thuận theo nói: "Bây giờ Xích Tinh này, còn không phải do lão gia ngươi nói. . ." "Im ngay!" Trần Thiên Phì đột nhiên mở mắt, trừng mắt tỷ tỷ Triệu Tinh Thần nói: "Ngươi phụ nhân này, họa từ miệng mà ra không biết sao? Lời này cũng tùy tiện nói lung tung." Tuy nói bây giờ hắn nắm đại quyền trong tay, nhưng trên đầu vẫn còn có Đại đương gia, nếu để Đại đương gia nghe lời này, chẳng phải là hãm hắn vào tội bất nghĩa, đến lúc đó không biết Đại đương gia sẽ phải nhìn hắn thế nào. Một tiếng quát tháo, cũng làm cho phụ nhân kia nước mắt gợn sóng. Trần Thiên Phì thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708262/chuong-3971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.