Nguyệt Hà nói: "Ngươi đang nói đùa sao?" Dù hắn là đệ tử Động Thiên thì loại yêu cầu này cũng hơi quá vô lễ một chút, tài liệu lục phẩm trân quý bực nào, đến cầu tình người không có nửa điểm giao tình với mình, có phải là quá đề cao mình rồi hay không. "Không phải trò đùa không phải trò đùa." Từ Chân vội vàng khoát tay, mặt toát mồ hôi nói: "Ta cũng biết Nguyên Từ Thần Thạch lục phẩm kia trân quý, bởi vì có cái gọi là vô công bất thụ lộc, cho nên ta tuyệt đối sẽ không lấy không. Nếu hắn có thể cho ta một khối thần thạch lục phẩm, ta liền tặng cho hắn một cọc cơ duyên, tuyệt đối là một vật làm hắn cảm thấy cực kỳ giá trị." "Cơ duyên gì?" Nguyệt Hà hỏi. Nếu đổi lại là người khác nói những lời này, Nguyệt Hà chưa chắc sẽ tin, nhưng tiểu mập mạp này dù sao cũng có lai lịch không nhỏ, nghe một chút cũng không sao. Ai ngờ tiểu mập mạp lại bỗng nhiên mỉm cười khoát tay nói: "Không thể nói không thể nói, việc này được hay không được, đợi ta bái kiến chủ nhân nơi đây thì liền biết." "Thiếu gia đang bế quan, tạm thời không tiếp khách!" Tiểu mập mạp nháy mắt mấy cái, có hơi bất đắc dĩ nói: "Vậy hắn lúc nào sẽ xuất quan?" "Khó nói." Nguyệt Hà chậm rãi lắc đầu, nàng thậm chí còn không quá rõ ràng Dương Khai vì chuyện gì mà bế quan, vậy thì làm sao biết hắn lúc nào sẽ xuất quan được. Tiểu mập mạp không khỏi vò đầu, trong dự đoán của hắn, sau khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708261/chuong-3970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.