Có người thứ nhất liền có người thứ hai, một người nối tiếp một người bay lên chỗ cột đá, hoặc dứt khoát hoặc thấp thỏm dâng lên không gian giới chỉ, Dương Khai trên cơ bản đều chỉ khẽ quét qua một cái, sau đó hoàn trả nguyên vẹn. Mấy tên võ giả kiểm tra xong thì liền thần sắc mừng rỡ rời đi. Chỉ trong thời gian mười lăm phút, đã có hơn một trăm người rời đi, trước mắt bao người, Dương Khai căn bản là không hề lấy đi bất kỳ món đồ nào từ trong không gian giới chỉ của những người kia. Hồ Ý và mấy tên Khai Thiên cảnh tụ tập lại một chỗ, cảm thấy không rõ ràng cho lắm. Trước đó tất cả mọi người đều nghĩ Dương Khai muốn lấy một chút chỗ tốt từ trong thu hoạch của bọn hắn, hơn nữa chính hắn cũng nói như vậy, nhưng hiện tại hắn lại không lấy chút nào, đây là ý tứ gì? Là vì chướng mắt thu hoạch của những người kia, hay là đang tìm kiếm những vật khác? Bất quá mặc kệ như thế nào, cử động này của Dương Khai đối với phần lớn mọi người ở đây có thể nói là một tin tức tốt. Lại một người bay lên trên cột đá, khuôn mặt người này tràn đầy nét cười lấy lòng, dáng vẻ đầu trâu mặt ngựa, xấu xí, xem ra cũng không phải là một người tốt. Hắn hai tay dâng lên không gian giới chỉ giống như những người khác, sau đó vẻ mặt thấp thỏm chờ đợi. Dương Khai vuốt vuốt không gian giới chỉ, mỉm cười nhìn qua hắn: "Đều ở trong này?" Người kia vội nói: "Đều ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708256/chuong-3965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.