Đây là nơi sâu ba ngàn trượng dưới lòng đất, hơn nữa bởi vì nơi này nằm dưới Nguyên Từ Sơn cho nên mặt đất vô cùng cứng rắn. Với tình cảnh trong Thái Khư cảnh hiện tại, Khai Thiên cảnh không thể phát huy ra được lực lượng quá mạnh, cho nên đừng hòng có người nào cưỡng ép đào ra được đường ra. Cho dù là Dương Khai tự mình ra trận thì trừ phi hắn vận dụng Thương Long Thương, nếu không thì hắn cũng không thể đào ra được. Cũng chỉ có gia hỏa trời sinh giỏi đào hang như Địa Long mới có thể sinh sinh đào ra một thông đạo thông xuống dưới mặt đất của Nguyên Từ Sơn này. Thời gian chậm rãi trôi qua, không ngừng có người từ bốn phương tám hướng bay tới, muốn thuận theo thông đạo rời đi, bất quá đều không ngoại lệ, đều bị Quách Tử Ngôn ngăn lại. Ở cửa vào thông đạo, càng ngày có càng nhiều người hội tụ, không đến nửa ngày sau, đã có hơn vài trăm người tụ tập ở đây. Dương Khai ngồi ngay ngắn trên cột đá, bình chân như vại, mấy trăm người phía dưới lời ra tiếng vào huyên huyên náo náo, oán giận vô cùng, không ít người ánh mắt cừu thị nhìn về phía Dương Khai, nhưng bọn hắn đều không có đảm lượng khiêu khích Dương Khai, chỉ dám vụng trộm không ngừng chửi mắng hắn mà thôi. Theo thời gian trôi qua, càng ngày có càng nhiều người tụ tập nơi đây, khi thấy tình hình chỗ này thì đều không rõ ràng cho lắm, sau khi tìm người tìm hiểu một phen thì mới biết được, tên Lục đương gia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708255/chuong-3964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.