Trận chiến ngày hôm nay, được tận mắt thấy Dương Khai đại triển thần uy, giết Biệt Kiếm như đồ heo chó, uy lực một thương khiến Chu lão kinh sợ thối lui, hắn tự than thở không bằng, mà co ́thể đi theo một đương gia thực lực chói lọi như này, sao mà may mắn! Chẳng những là hắn, mười đệ tử còn sống sót kia chẳng phải là không như vậy? Nhìn qua Dương Khai đều tràn đầy vẻ sùng kính. Xích Giao truy sát Lôi Quang đi xa, không thấy bóng dáng, Dương Khai cũng không thể gọi nó về, cũng không lo lắng an nguy của nó, tuy nó thụ thương nặng, mà dù sao là dị thú, năng lực khôi phục cường hãn, chỉ cần được xuất ra một ngụm ác khí hẳn là sẽ trở về. Hơn mười người bắt đầu quét dọn chiến trường, thu thập không gian giới từ những đệ tử Lôi Quang kia. Dương Khai thì nóng rực mắt nhìn chằm chằm Nguyên Từ Thần Quang lơ lửng trên trời, trước đó từng kiện bí bảo bị Nguyên Từ Thần Quang hút đi giờ tất cả đều hóa thành bột mịn, có thể thấy được uy năng của Nguyên Từ Thần Quang khủng bố cơ nào. Thần niệm cảm giác, Nguyên Từ Thần Quang cùng Nguyên Từ Thần Thạch truyền ra lực lượng không khác nhau lắm, chỉ càng thêm nồng đậm cô đọng. Địa Long bay tới, rơi xuống trước mặt Dương Khai, toàn thân tràn đầy vết thương, máu chảy dầm dề, thật giống như bị người chặt hơn mấy ngàn vạn đao vậy, gần như không có một khối nào hoàn hảo, có mấy vết còn gần chặt đứt nó, lộ ra nội tạng bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708247/chuong-3956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.