Chương trước
Chương sau
Suy nghĩ chưa chuyển xong, Lan phu nhân đã sút vỡ thần thông của mình, ngọc chưởng đè vào ngực, Dư lão sắc mặt đại biến, tự biết mình nhất định không phải đối thủ, người ta lục phẩm Khai Thiên, mình chỉ là tứ phẩm, lúc này lui nhanh, đồng thời sau lưng hiển hiện hư ảnh Tiểu Càn Khôn. Thiên địa vĩ lực ầm ầm tràn ngập, hư ảnh Tiểu Càn Khôn chỉ duy trì thoáng lát, rất nhanh sụp đổ, bà chủ phóng theo, mắt đẹp hàn sát. Dư lão chợt cảm thấy cổ căng một cái, lực lượng toàn thân trì trệ không tiến, kịp phản ứng lại, cả người đã bị nhấc lên, trên cổ quấn lấy một chiếc roi mềm, mà Lan phu nhân đứng cách hắn ba thước, tay cầm nhuyễn tiên, hàn khí đầy đậm. Làm sao. . . có thể! Dư lão trừng lớn mắt, sâu trong nội tâm là một trận hãi nhiên, hắn biết mình không phải đối thủ của Lan phu nhân, nhưng thật sự không nghĩ tới đối phương lại mạnh đến như vậy! Hắn cho là mình dù đánh không lại Lan phu nhân, tối thiểu nhất cũng có thể chèo chống một trận, đến lúc đó Vân chưởng quỹ cũng sẽ viện thủ, chỉ cần dư âm chiến đấu nơi đây khuếch tán ra, người Đại Chiến Thiên tự nhiên phải ra mặt. Chỉ cần người Đại Chiến Thiên lộ diện, vậy mọi người liền có thể hảo hảo ngồi xuống nói một chút. Nhưng trước thực lực tuyệt đối, ý nghĩ này bị đánh nát bấy. Đây là lục phẩm Khai Thiên? Thượng phẩm Khai Thiên chi uy cũng chỉ như vậy a? Dư lão tuy là tứ phẩm, nhưng cũng đã thấy các cường giả thượng phẩm Khai Thiên xuất thủ, mơ hồ cảm thấy thực lực vị Lan phu nhân này sợ không phải một lục phẩm Khai Thiên co ́thể một lời nói hết. Một bên, Vân Chân Hóa cũng là sắc mặt đại biến, vội hô: "Lan phu nhân thủ hạ lưu tình!" Không phải hắn phản ứng chậm, thật sự là ba ̀chủ quá nhanh, vừa xuất thủ đã cầm Dư lão như cầm heo chó, mắt thấy Dư lão bị nhuyễn tiên kia siết cổ, treo giữa không trung, vừa sợ vừa giận lại chẳng thể làm gì. Một bên khác, bưng lấy tay gãy nhìn hết một màn, Dương Khai cũng thấy choáng mắt, nhiệt huyết dâng trào, lại nghẹn họng nhìn, bà chủ cũng quá lớn gan a? Trong Tinh Thị này cũng dám ra tay đánh nhau, đây là một chút mặt mũi cũng không cho phòng đấu giá Phong Vân a, nếu để người Đại Chiến Thiên phát giác thì sao bây giờ?. Nhưng cũng không thể không nói, nhìn như này thật sự rất hả giận, đáng tiếc lão Bạch bị làm ngất đi. "Gãy mất mấy chiếc xương sườn?" Bà chủ bỗng mở miệng. Tất cả mọi người mơ màng, không biết nàng đang hỏi cái gì. "Gãy mất mấy chiếc xương sườn?" Bà chủ quay đầu, nhìn Dương Khai. Lúc này Dương Khai mới ý thức được nàng nói với mình, vội nói: "Ba cái!" Bà chủ nhẹ gật đầu, bỗng vỗ ra một chưởng, khắc trên ngực Dư lão, Dư lão kêu thảm một tiếng, miệng phun máu bay ngược ra ngoài, chỗ ngực truyền ra tiếng răng rắc răng rắc. Vân Chân Hóa co rụt mắt lại, lách mình đến, đỡ lấy Dư lão, hai người sóng vai, đều ngẩng đầu nhìn hằm hằm bà chủ. Bà chu ̉phất tay một cái, nhuyễn tiên bay về, đồng thời biến mất, sắc mặt đạm mạc nói: "Ngươi đánh thủ hạ ta gãy ba cái xương sườn, ta cũng đánh ngươi gãy ba cái, rất công bằng!" Dư lão nghiến răng gầm gừ, Vân Chân Hóa cũng muốn rách cả mí mắt, ánh mắt hai người đều phun lửa. Dương Khai đứng sau lưng nàng, không nhịn được rụt cổ một cái, xương sườn là vừa rồi mình tự đánh gãy, Dư lão chỉ đánh gãy xương tay của mình mà thôi, cái này. . . Hình như làm lớn chuyện rồi a. "Giờ chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện rồi." Bà chủ hất cmn cằm lên, đứng cản trước mặt Dương Khai, như co ́thê ̉che tất cả mưa to gió lớn. Lời này không thể nghi ngờ là đáp lại Vân Chân Hóa. Vừa rồi bà chủ đang kiểm tra thương thế Dương Khai cùng lão Bạch, Vân Chân Hóa có nói, có chuyện chúng ta có thể hảo hảo nói. Đáng tiếc bà chu ̉không thèm để ý, trước xuất thủ đả thương Dư lão, lại đánh hắn gãy ba cái xương sườn, lúc này mới cho người ta cơ hội. Còn cái gì mà nói! Đời này Dư lão chưa bao giờ phải chịu sỉ nhục như vậy, giờ phút này khí huyết quay cuồng, như một ngo ̣n núi lửa sắp bộc phát, nếu không phải cố kỵ thực lực không bằng người, sớm nhào lên báo thù rửa hận, không để ý máu còn đang chảy bên khóe miệng, trong mắt chỉ có nữ tử kia, tràn đầy cừu hận khắc cốt minh tâm. Vân Chân Hóa cũng không nói một lời, hắn không ngờ Lan phu nhân so với trong truyền thuyết lại càng thêm ngang ngược không nói đạo lý, một chút mặt mũi cũng không cho, miệng đầy đắng chát như ăn hoàng liên! Chuyện Đệ Nhất Khách Điếm bị hủy, hắn đã sớm đưa tin tổng đàn hỏi thăm qua, chứng thực lúc ấy xác thực có cao nhân nhà mình xuất thủ trong Đệ Nhất Khách Điếm, Đệ Nhất Khách Điếm bị hủy xác thực có liên can đến bên mình. Chỉ là người xuất thủ kia cũng không có quan hệ tốt với hắn, mặc dù cùng là người Phong Vân phúc địa, nhưng lại đều thấy nhau ngứa mắt, dựa vào cái gì chuyện người ta chọc ra lại câ ̀n hắn tự bỏ ra bồi thường? Hắn tọa trấn phòng đấu giá Phong Vân, thân là chưởng quỹ nơi đây, ích lợi hàng năm đều sẽ trở thành vốn liếng giúp hắn leo lên cao, 10 triệu Khai Thiên Đan thực sự không ít, nếu thiếu đi 10 triệu này, vậy một năm này hắn chẳng khác nào làm không công. Nên hắn dứt khoát cự tuyệt Dương Khai cùng Bạch Thất, cho là, xem như Lan phu nhân tự mình đến, hắn cu ̃ng mặc kệ, dù sao xuất thủ tại Đệ Nhất Khách Điếm cũng không phải hắn, Lan phu nhân cũng không thể bắt hắn bồi thường tiền được, sau để Lan phu nhân tự đi tổng đàn tìm người xuất thủ kia là được. Ai ngờ lại dẫn tới một trận tai họa! Dư lão tâm cao khí ngạo, đả thương tiểu nhị người ta, hắn đã có suy nghĩ bồi thường tiền, dàn xếp ổn thỏa, nhưng Lan phu nhân lại không đơn giản như vậy. "Các ngươi không nói cũng không sao, Dương Khai, ngươi tới nói!" Lan phu nhân cũng không quay đầu lại, thanh âm thanh lãnh. Dương Khai che ngực, thoáng sửa sang lại từ ngữ, sau đó kể lại chuyện mình trên đường ngẫu nhiên gặp Bạch Thất, sau đó nghe lão Bạch kể khổ, nên cùng lão Bạch tới đây gặp Vân Chân Hóa, thậm chí lúc đó Vân Chân Hóa còn đuổi hai người ra. Bà chủ nghe xong liền hừ lạnh một tiếng: "Vân chưởng quỹ, ngươi mở đại môn làm ăn, cần coi trọng chính là thành tín, ngươi làm vậy là có ý gì?" Vân Chân Hóa cắn răng, vẫn không nói một lời, hắn rất muốn nói không phải mình thiếu tiền, nhưng nói những thứ đó trước mặt nữ nhân điên này sợ là không có chút ý nghĩa nào, chỉ để nàng càng có cớ nổi điên. "Nói tiếp!" Lão bản nương nói, "Người ta không trả tiền lại, vì sao các ngươi còn tham gia buổi đấu giá này, thậm chí mua nhiều đồ như vậy." Dương Khai ngượng ngùng nói: "Hồi ba ̀chủ, trước đó ti chức nghĩ là, người ta đã quyết định không trả tiền, huynh đệ ta trở về cũng không cách nào giao nộp, nắm đấm lại không lớn bằng người ta, nên tính lấy chút vật phẩm đấu giá, lúc này mới. . . Lúc này mới. . ." Bởi vậy, mình một ý nghĩ sai lầm, dẫn ra phiền phức lớn như vậy, Dương Khai cũng có chút bất an, bản ý của hắn là lợi dụng việc này cho bà chủ cái cớ đến đây tính tiền, ai ngờ ba ̀chủ vừa đến đã làm lớn chuyện lên như vậy, thực sự ngoài ý muốn, lần này sợ là không dễ êm xuống. Cũng không biết lát nữa về ba ̀chủ có trách tội hay không. . . "Rất tốt, khó được ngươi có thể nghĩ ra cách này!" Bà chủ cho hắn một khuôn mặt tươi cười, "Nếu là ta, ta cũng làm như vậy!" Dương Khai lập tức trợn tròn mắt. Vân Chân Hóa rốt cục nhịn không được: "Lan phu nhân, ngươi như vậy chính là dung túng thủ hạ" "Dung túng?" Bà chủ lạnh nhạt nhìn lại, "Thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, thế nào là dung túng. Huống chi, thủ hạ bản cung là có thể để mấy thứ a miêu a cẩu tùy tiện đánh thương sao?" A miêu a cẩu! Dương Khai trừng mắt, giờ mới phát hiện, nữ nhân này há miệng thật đúng là có thể để người hận, lời nói ra, không phải đang đánh mặt người khác sao? Quả nhiên, Dư lão cùng Vân Chân Hóa cũng biến sắc, vẻ mặt cực kỳ tức giận, bọn hắn tứ phẩm Khai Thiên, phóng nhãn ngoài càn khôn này mặc dù không nói là cường giả đỉnh cao, nhưng xuất thân phúc địa, cũng là rất có uy danh, khi nào bị người ta kêu là a miêu a cẩu? Vô cùng nhục nhã, vô cùng nhục nhã! Vân Chân Hóa còn có thể cưỡng ép kiềm chế hỏa khí, Dư lão thì đã toàn thân phát run, hai mắt xích hồng, một bộ hận không thể xông đến liều mạng với bà chủ. "Muốn đánh nhau? Bà mày chiều, khi dễ tiểu hài tử thì có gì tài ba, có giỏi thì lập sinh tử khế đến Tu La tràng, cũng không biết các ngươi có lá gan đó hay không!" Bà chủ miệng phun đầy độc. Vừa dứt lời, Dư lão oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, khí tức uể oải cả mảng lớn, hiển nhiên bị tức đến thổ huyết. Vân Chân Hóa cắn răng nói: "Thôi, Lan phu nhân, lần này phòng đấu giá Phong Vân ta nhận thua, hai người kia ngươi mang đi đi." Nếu còn để cho nữ nhân này ở đây khóc lóc om sòm, hắn thật sợ Dư lão không khống chế nổi mình mà đáp ứng khiêu chiến nàng, đến lúc đó chẳng phải là đi chịu chết?. "Người ta đương nhiên sẽ mang đi, vậy tiền nợ của phòng đấu giá Phong Vân các ngươi đâu?" Ba ̀chủ lạnh nhạt liếc qua Vân Chân Hóa. Vân Chân Hóa cắn răng một cái, ném ra một viên không gian giới! Lúc trước hắn đã biết 10 triệu này là không giữ được, nên đã sớm để người chuẩn bị xong. Bà chủ tiếp nhận, nhìn cũng không nhìn, nàng tin Vân Chân Hóa không đến mức ngu xuẩn mà làm trò gì trên 10 triệu này. Thấy ba ̀chủ thu tiền, Vân Chân Hóa nói: "Tiền cũng đã cho, người ngươi cũng đả thương, đồ vật lưu lại được chưa?" "Ngươi nói cái này?" Bà chủ lấy ra một viên không gian giới, đưa tay vân vê, tiện tay lắc một cái, một đống lớn đồ vật loạn thất bát tao xuất hiện trước mặt mọi người, rõ ràng là vật phẩm đấu giá bán đấu giá trước đó. Sao lại trên tay nàng? Vân Chân Hóa nghĩ mãi mà không rõ, hắn còn tưởng rằng những vật này bị Dương Khai giấu đến nơi nào rồi. "Dương Khai, bọn hắn đả thương các ngươi, mặc dù ta đã đòi lại chút công cmn đạo, nhưng như vậy cũng chưa thể coi xong, ngươi nhìn xem thích thứ gì, coi như là Vân chưởng quỹ bồi thường ngươi cùng lão Bạch." Bà chủ mặc dù nói với Dương Khai, nhưng hai mắt lại lạnh nhạt nhìn Vân Chân Hóa, người sau nghe mà da mặt co lại, nhưng cũng không còn dám mở miệng nữa, nữ nhân này quả nhiên như trong truyền thuyết, chính là người điên, con điên từ đầu đến cuối không thèm nói đạo lý! Lòng tràn đầy hối hận, sớm biết như vậy, trước đó liền nhận 10 triệu kia, đâu sẽ ra nhiều phá sự như vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.