Suy nghĩ chưa chuyển xong, Lan phu nhân đã sút vỡ thần thông của mình, ngọc chưởng đè vào ngực, Dư lão sắc mặt đại biến, tự biết mình nhất định không phải đối thủ, người ta lục phẩm Khai Thiên, mình chỉ là tứ phẩm, lúc này lui nhanh, đồng thời sau lưng hiển hiện hư ảnh Tiểu Càn Khôn. Thiên địa vĩ lực ầm ầm tràn ngập, hư ảnh Tiểu Càn Khôn chỉ duy trì thoáng lát, rất nhanh sụp đổ, bà chủ phóng theo, mắt đẹp hàn sát. Dư lão chợt cảm thấy cổ căng một cái, lực lượng toàn thân trì trệ không tiến, kịp phản ứng lại, cả người đã bị nhấc lên, trên cổ quấn lấy một chiếc roi mềm, mà Lan phu nhân đứng cách hắn ba thước, tay cầm nhuyễn tiên, hàn khí đầy đậm. Làm sao. . . có thể! Dư lão trừng lớn mắt, sâu trong nội tâm là một trận hãi nhiên, hắn biết mình không phải đối thủ của Lan phu nhân, nhưng thật sự không nghĩ tới đối phương lại mạnh đến như vậy! Hắn cho là mình dù đánh không lại Lan phu nhân, tối thiểu nhất cũng có thể chèo chống một trận, đến lúc đó Vân chưởng quỹ cũng sẽ viện thủ, chỉ cần dư âm chiến đấu nơi đây khuếch tán ra, người Đại Chiến Thiên tự nhiên phải ra mặt. Chỉ cần người Đại Chiến Thiên lộ diện, vậy mọi người liền có thể hảo hảo ngồi xuống nói một chút. Nhưng trước thực lực tuyệt đối, ý nghĩ này bị đánh nát bấy. Đây là lục phẩm Khai Thiên? Thượng phẩm Khai Thiên chi uy cũng chỉ như vậy a? Dư lão tuy là tứ phẩm, nhưng cũng đã thấy các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3688233/chuong-3905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.