Chương trước
Chương sau
Mười mấy tên Khai Thiên cảnh cùng nhau xông vào trong đại điện đều đứng yên tại chỗ, ngay cả Lan phu nhân cũng không phải là ngoại lệ. Nhân số tiến vào đại điện tuy nhiều, nhưng lại lặng ngắt như tờ, cẩn thận cảm thụ thần uy huy hoàng kia, phảng phất như bị cả một thế giới đè lên trên người, làm cho bọn họ hô hấp không thông, khí huyết cuồn cuộn. 

“Kim Ô!” Cũng không biết qua bao lâu, trong đám người bỗng vang lên một thanh âm khô khốc và run rẩy như vậy. 

Nghe đồn Đại Kim Ô trưởng thành là tồn tại có thể tàn sát Khai Thiên Thượng phẩm như heo chó, ai mà lại không sợ cơ chứ. Trong số những Khai Thiên cảnh ở đây, Khai Thiên trung phẩm cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. 

Việc này cũng giống như là xông vào trong tẩm cung của người ta mà không được sự cho phép của đối phương. Lỡ như bọn họ chọc giận đầu Đại Kim Ô ở trước mắt này, vậy thì bất kỳ ai cũng đừng hòng chạy trốn. Sống chết trước mắt, rất nhiều người cảm thấy vô cùng hối hận vì đã lội vào vũng nước đục này, hận không thể lập tức tách nhóm rời đi. Nhưng dưới thần uy của Kim Ô, không có người nào dám hành động thiếu suy nghĩ. 

“Sợ cái gì!” Một tiếng gầm vang lên: “Đầu Kim Ô này đã chết!” 

Thanh âm tuy lớn, nhưng chủ yếu là để tăng thêm lòng dũng cảm của mình mà thôi. 

Có điều sau khi được người này nhắc nhở, mọi người liền cẩn thận nhìn về phía Kim Ô kia một lần nữa, phát hiện sự thật đúng là vậy. Kim Ô kia một mực đứng ở nơi đó, tuy đôi mắt vẫn còn thần thái, nhưng lại không nhúc nhích, khi nhìn thấy bọn hắn đến thì cũng không hề phản ứng một chút nào. 

“Kim Ô quả thực đã chết.” Lan phu nhân nhẹ gật đầu nói. Nàng không cảm nhận nửa điểm sinh cơ phát ra từ trên người đối phương. Lúc vừa mới tiến vào, nàng cũng bị nó làm cho hoảng sợ. Đột nhiên nhìn thấy một tồn tại khủng bố như vậy, tư duy của nàng cũng liền biến thành một mảnh hỗn độn, hiện tại khi đã phát giác ra điểm dị thường, điều tra một chút, nàng rốt cuộc yên lòng lại.

Kim Ô sắp chết, Thái Dương diệt vong. 

Hôm nay Thái Dương Chi Hỏa trên Thái Dương đã tắt, cũng ngầm xác nhận rằng Kim Ô đã tử vong. Chỉ có điều nhìn bộ dạng thi thể của Kim Ô, có lẽ là vừa mới chết không lâu. 

Trong số những người ở đây, nàng có thực lực cao nhất, nàng đã nói như vậy rồi, những người khác cũng liền cảm thấy yên tâm, âm thanh thở phào nhẹ nhõm liên tiếp vang lên. 

Trong chỗ tối, Dương Khai ẩn mình dưới Vô Ảnh Sa liếm liếm bờ môi khô khốc của mình, chóng mặt hoa mắt nhìn qua bộ thi thể Kim Ô kia bị màn sáng màu đỏ bao phủ kia. 

Chỉ là một cỗ thi thể, mà lại có uy thế như thế, Kim Ô này lúc còn sống sẽ còn mạnh đến cỡ nào nữa chứ? Kim Ô đã như thế, vậy thì Long tộc có bài danh xếp trên cả Kim Ô thì sao? Long mạch của mình quả nhiên vẫn còn không gian phát triển rất lớn, hiện tại e rằng mình còn chưa khai phá ra được một thành uy năng của long mạch a. 

Hơn nữa... sau khi đi đến nơi này, Dương Khai rõ ràng cảm giác được đạo ấn của mình có hơi rục rịch, phảng phất như có đồ vật gì đó hấp dẫn đạo ấn của mình, khiến cho mình cảm thấy khao khát! 

Lần theo bản năng, hắn lại nhìn về phía đài cao trên kia một lẫn nữa.

Trên đài cao tứ giác kia, có những đồ vật dài một thước, toàn thân Xích Hồng, phảng phất như hồng thủy tinh, thoáng cái liền khiến cho Dương Khai chú ý. 

“Thái Dương Chân Kim!” 

Không chỉ có Dương Khai, khi tánh mạng không còn bị uy hiếp, khi có tâm tình cẩn thận điều tra, những hồng thủy tinh dài một thước được đặt trên đài cao tứ giác kia lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. 

Mặc dù chưa bao giờ thấy qua, nhưng khi thứ này khắc sâu vào trong tầm mắt, gần như ai nấy cũng đều có thể xác định, hồng thủy tinh dài một thước này, chính là Thái Dương Chân Kim mà thiên hạ đồn đãi! 

Phần đông Khai Thiên cảnh tại đây cũng đã thăm dò Thái Dương được vài ngày rồi, chỉ có điều bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy Thái Dương Chân Kim. Ngược lại, Thái Dương Chân Hỏa thì bọn họ lại có chút thu hoạch, nhưng giá trị của Thái Dương Chân Hỏa làm sao có thể so sánh với Thái Dương Chân Kim được. Đây là loại tài liệu thấp nhất là Lục phẩm, thậm chí có thể lên tới Thất phẩm, Bát phẩm lận đấy. 

Chỉ trong thoáng chốc, tất cả mọi người đều đỏ hồng hai mắt.

Một đạo thân ảnh thoát ra khỏi đám người, tiến thẳng về phía một góc của đài cao. Hành động này giống như bứt dây động rừng, hơn mười đạo thân ảnh theo sát phía sau hắn, riêng phần mình đánh tới những chỗ bất đồng. 

“Ngu xuẩn!” Nguyên Tiểu Man đang thoải mái dựa lên trên người Lan phu nhân, khi thấy thế thì hừ lạnh một tiếng. 

Lan phu nhân thở dài nói: “Người chết vì tiền, chim chết vì ăn thôi.” 

Nàng vừa dứt lời, một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa chợt vang lên, tên Khai Thiên cảnh đầu tiên bổ nhào tới cái đài cao bên kia lập tức đùng đùng thối lui. Trên tay phải của hắn có một đoàn hỏa diễm cực nóng hừng hực thiêu đốt, mặc cho hắn thúc dục lực lượng thế 

nào thì cũng đều không thể dập tắt, mùi thịt khét nhanh chóng tràn ngập khắp đại điện, làm cho người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn. 

Không chỉ vậy, ngọn lửa kia lại nhanh chóng lan lên phía trên, chỉ trong nháy mắt liền thiêu đốt hết cả cánh tay của hắn. Thần sắc của người kia biến hóa một hồi, sau đó hắn vô cùng quyết đoán, đưa tay rút ra một thanh trường kiếm chém xuống cánh tay của mình. 

Kiếm quang lóe lên, tiên huyết bắn ra, tiếng rên rỉ cũng đồng thời vang lên. Cánh tay rơi xuống đất, ở trước mắt bao người, ngọn lửa kia nhanh chóng đốt cánh tay kia thành tro bụi, khiến cho sắc mặt

của những người chứng kiến đều trắng bệch đi. 

Có vết xe đổ ở trước mắt, những người khác vốn đang định rục rịch, sau khi nhìn thấy người khác ăn phải thiệt thòi lớn như vậy thì đều đứng yên tại chỗ, không dám lộn xộn nữa. Trong số mười mấy người xông lên trước đó, cũng có hai ba người gặp phải tình cảnh tương tự, không thể không tự trảm cánh tay để bảo toàn tánh mạng. 

Sắc mặt của Nguyên Tiểu Man ngưng trọng đến cực điểm: “Là Kim Ô Chân Hỏa!” 

Lan phu nhân nhẹ gật đầu, giương mắt nhìn qua màn sáng màu đỏ kia rồi nói: “Xem ra đầu Đại Kim Ô này trước khi chết đã bày ra cấm chế ở chỗ này, không phá được cấm chế, vậy thì đừng mơ tưởng lấy được Thái Dương Chân Kim kia.” 

“Lan tỷ tỷ có biện pháp không?” Nguyên Tiểu Man hỏi. 

Hàng lông mày đen nhánh của Lan phu nhân nhíu chặt lại, trầm ngâm một hồi nói: Có thể thử một lần, bất quá một mình ta không làm được.” 

“Ngươi ta liên thủ, sau khi chuyện này thành công, ngươi bảy ta ba!” Nguyên Tiểu Man thần sắc phấn chấn nói. Số lượng Thái Dương Chân Kim trên đài cao mặc dù không nhiều lắm, nhưng cũng không ít, có khoảng chừng bảy tám khối, dù nàng chỉ lấy ba thành, vậy thì

cũng có thể được phân hai ba khối. Loại bảo bối tốt như thế này này, đừng nói là hai ba khối, dù là một khối thì cũng đủ phát tài rồi. 

Ai ngờ, Lan phu nhân vậy mà lại lắc đầu: “Hai ta cũng không được, tốt nhất là nên đợi những người khác, đến lúc đó đồng loạt ra tay thì mới chắc ăn.” 

“Bọn Hồng lão sao?” Nguyên Tiểu Man ngạc nhiên, “Bọn hắn đi theo cửa khác, lúc này không biết có còn sống hay không.” 

Con đường hai người chọn là Sinh môn, trên đường đi không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn, nhưng những người khác e rằng sẽ không may mắn như vậy. 

“Lão phu phúc lớn mạng lớn, đương nhiên là còn sống!” 

Đúng lúc này, giọng nói của Hồng lão chợt vang lên. Nguyên Tiểu Man quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hồng lão đang đi tới từ một nơi không xa, sau lưng còn có mấy tên Khai Thiên cảnh đi theo. Bất quá có vẻ như trạng thái của bọn họ đều không tốt lắm, ai nấy đều bị thương, thậm chí còn có người khắp người toàn là vết máu. 

Mặc dù không biết Hồng lão tuyển chọn con đường nào, nhưng xét theo tình huống hiện tại, rõ ràng là không an toàn như Sinh môn, Bọn họ đoán chừng cũng đã gặp phải không ít nguy hiểm trên con đường đó, cũng không biết đã chết hết mấy người nữa.

“Lan phu nhân quả nhiên mắt sáng như đuốc, sớm biết như thế, lão phu cũng tiến vào Sinh môn cho rồi.” Hồng lão cười khổ một tiếng. 

“Vận khí mà thôi.” Lan phu nhân hé miệng cười cười, “Trương tiên sinh và Quý tiên sinh không cùng đi với Hồng lão sao?” 

Hồng lão lắc đầu: “Bọn hắn đều lựa chọn những con đường khác.” Ngẩng đầu nhìn lên đài cao cùng thi thể của Kim Ô, ánh mắt hắn dâng lên một mảnh lửa nóng: “Tình huống bên này như thế nào?” 

Lan phu nhân còn chưa kịp nói tỉ mỉ, liền nghe thấy ở một bên của đại điện vang lên một tiếng oanh thật lớn. Ngay sau đó, một đạo thân ảnh chợt xông ra, cả người tràn ngập sát khí, toàn thân thấm đẫm máu tươi, đúng là tên Quý Thiên Tinh của Huyết Long Đàn kia! 

Cũng không biết tên này gặp phải thứ gì trên dọc đường này mà lại chật vật như vậy, hơn nữa nơi hắn đi vào ngoại trừ hắn ra, vậy mà lại không còn một người nào khác. 

Vừa mới hiện thân, ánh mắt của Quý Thiên Tinh liền bị thi thể của đầu Kim Ô kia hấp dẫn, thất thanh nói: “Kim Ô?” 

Ánh mắt hắn lướt qua bọn người Lan phu nhân, trực tiếp đi tới. 

Hồng lão dò xét hắn từ trên xuống dưới, lặng lẽ cười cười. Bên mình mặc dù gặp phải một ít khó khăn trắc trở, nhưng xét trên tổng thể mà nói thì tình huống vẫn còn khá tốt, Quý Thiên Tinh có vẻ như

còn không may hơn cả mình. 

Lan phu nhân hơi gật đầu: “Như thế thì cũng chỉ cần chờ Trương tiên sinh nữa thôi.” 

Nguyên Tiểu Man không vui nói: “Cần phải chờ hắn sao?” 

Lan phu nhân nói: “Người đông sức mạnh, hơn nữa, số lượng Thái Dương Chân Kim đủ nhiều, ngươi còn sợ không đủ phân sao?” 

Nguyên Tiểu Man hơi cong cong cái miệng lên. 

Trong lúc chờ đợi, Hồng lão và những người đến sau cũng bắt đầu tìm hiểu tình huống bên này. Mấy vị Khai Thiên trung phẩm điều tra cấm chế bên kia, suy nghĩ phương pháp phá giải, đáng tiếc cũng không có đầu mối nào. 

Cấm chế nơi đây nhìn có vẻ đơn giản, cũng không có gì quá phức tạp, nhưng kẻ bố trí nó lại là một đầu Đại Kim Ô đã trưởng thành. Mặc dù đây là một loại cấm chế đơn giản, nhưng lại không dễ dàng bài trừ như vậy, cần phải có lực lượng đủ mạnh thì mới phá giải được. 

Thẳng đến mấy canh giờ sau, tên Trương Khải của Tăng Ác Địa kia mới hiện thân, bất quá mặc dù trì hoãn thời gian hơi lâu, nhưng tình trạng lại tốt hơn Hồng lão cùng Quý Thiên Tinh nhiều, ít nhất toàn thân cũng không có dấu vết bị thương, số lượng Khai Thiên cảnh đi

theo sau lưng hắn cũng không ít. 

Như vậy xem ra, tám lối vào trong động đá vôi trước đó có lẽ đều có thể tiến vào trong đại điện này. Chỉ có điều, lượng thời gian tiêu tốn vã những hung hiểm gặp phải lại không giống nhau. 

Các bên vừa chạm mặt, liền nói cho nhau biết rõ ràng về tình huống bên này, Trương Khải có hơi gật đầu: “Cứ làm như thế a, ta không có ý kiến gì.” 

Trong lúc chờ đợi Trương Khải, nhóm Lan phu nhân đã chế định ra phương pháp phá cấm. 

Hồng lão hơi lắc người một cái, bay đến giữa không trung, quát lớn: “Chư vị bằng hữu yên lặng một chút, lão phu có mấy lời muốn nói.” 

Trong đại điện, các Khai Thiên cảnh vốn đang tụm năm tụm ba xì xào bàn tán thấy thế thì đều chăm chú nhìn qua. 

Hồng lão thoả mãn gật đầu, lặng lẽ cười nói: “Chư vị đã đến nơi đây, tất nhiên đều là vì muốn kiếm chút chỗ tốt. Mà hiện tại, chỗ tốt đang ở ngay trước mắt, phải xem xem các ngươi có bổn sự này hay không. Bất quá nơi đây có cấm chế thủ hộ, không phá cấm chế, vậy thì đừng hòng lấy được thứ gì. Mấy người bọn ta vừa rồi có thương nghị một chút, nếu như muốn phá cấm, vậy thì còn cần tất cả mọi người ở nơi đây xuất lực thì mới có cơ hội. Kính xin chư vị tạm thời

Vì vậy không có bất kỳ ai lên tiếng, đều giữ vững sự trầm mặc. 

Hồng lão hiển nhiên cũng đã sớm có sở liệu, cười nói: “Đương nhiên, chúng ta sẽ không để cho chư vị không công xuất lực đâu. Chúng ta vừa rồi đã cẩn thận dò xét, biết được Thái Dương Chân Kim trên đài 

cao bên kia tổng cộng có tám khối. Trước khi phá trừ cấm chế, ai cũng không biết những Thái Dương Chân Kim này có phẩm chất như thế nào. Đến lúc đó mấy vị Khai Thiên Trung phẩm chúng ta sẽ chọn một khối, ba khối còn lại, người có năng lực thì đoạt được, các vị thấy thế nào?”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.