Phương Thái ghen tỵ tới đỏ cả mắt. Hắn cũng ở Thất Xảo Địa mấy tháng, tự nhiên biết tạp dịch tấn thăng đệ tử gian nan cỡ nào, vậy mà giờ Dương Khai lại mặc áo bảy sắc, rõ ràng đã thoát khỏi thân phận tạp dịch, trở thành đệ tử Thất Xảo Địa.
Tại sao có thể như vậy?
Lần trước gặp Dương Khai cũng chỉ là mấy ngày trước đó, lúc kia mình có Chu Chính che chở, Dương Khai lại là vì gây ác với Chu Chính, vốn cho mình dựa vào Chu Chính cây to này là có thể gối cao không lo, ai ngờ cuối cùng lại bị nó liên luỵ, mệt mỏi bỏ mạng.
"Phương huynh, mọi người tóm lại quen biết, bây giờ Dương mỗ phụng mệnh đến đây lấy mạng ngươi, cũng không muốn chuyện thành quá phức tạp, không bằng ngươi vươn cổ ra cho ta đâm, miễn cho thống khổ!"
"Lấy mạng ta?" Phương Thái sắc mặt đại biến.
Dương Khai thản nhiên nói: "Cấp trên có ý vậy, ta cũng rất bất đắc dĩ a."
Phương Thái nhìn quanh, thấy Mã Lục cùng Giang Thắng đều nhìn mình chằm chằm, trong lòng biết mình chỉ sợ vô luận như thế nào cũng không thể trốn qua kiếp nạn này, nhất thời mất hết can đảm, sắc mặt tái nhợt, truyền âm nói: "Dương huynh, hai ta dù sao cũng cùng tới Thất Xảo Địa, trước đó còn có ước hẹn đồng minh, hôm nay nghèo túng, còn xin Dương huynh giơ cao đánh khẽ, tha ta một mạng, Phương mỗ đội ơn, ngày sau tất có chỗ báo."
Dương Khai nhìn hắn nói: "Phương huynh có để ước hẹn đồng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687740/chuong-3823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.