Hỏa Linh Chi Địa, chỗ cung điện trung tâm nhất, Đỗ Như Phong một đường đi vội mà đến, ngừng chân trước chỗ sâu nhất trong đại điện kia, khom mình hành lễ: "Tôn Giả!"
Cửa lớn nặng nề của đại điện chầm chậm mở ra, để lộ ra một khe hở chỉ đủ cho một người ra vào. Đỗ Như Phong cất bước tiến vào, rất nhanh liền nhìn thấy Hộ Địa Tôn Giả của Hỏa Linh Chi Địa - Đoàn Hải đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, luyện hóa Khai Thiên Đan.
Đợi đến gần nửa canh giờ sau, Đoàn Hải mới phun ra một ngụm trọc khí, mở mắt hỏi: "Sự tình thế nào rồi?"
Đỗ Như Phong tỏ vẻ mừng rỡ, chắp tay trả lời: "Bẩm Tôn Giả, có đại thu hoạch."
"Tam phẩm Xích Tiêu Chân Viêm có thể là đại thu hoạch gì chứ, không lẽ còn phát hiện ra thứ gì khác sao?" Đôi mắt của Đoàn Hải chợt lóe lên tinh quang.
Đỗ Như Phong vội vàng nói: "Tình báo có sai sót, không phải là Xích Tiêu Chân Viêm tam phẩm, mà là Xích Tiêu Kim Viêm tứ phẩm!"
"Tứ phẩm!"
"Xin mời Tôn Giả xem qua!" Đỗ Như Phong vừa nói, vừa tiến lên hai bước, đưa lên Đâu Thiên Võng. Đoàn Hải tiếp nhận, dùng thần niệm quét qua, vuốt cằm nói: "Quả nhiên là Xích Tiêu Kim Viêm tứ phẩm, lần này ngươi làm không tệ, tài liệu tứ phẩm, đối với Thất Xảo Địa của chúng ta mà nói cũng là một vật trân quý, tự mình giữ lại đi." Sau đó hắn đưa tay ra vứt Đâu Thiên Võng về chỗ cũ.
Đỗ Như Phong vui mừng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687724/chuong-3807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.