Hai người vào lúc này bao vây lấy cái cây ăn quả kia, công việc lu bù cả lên. Lão Phương còn không tiếc công sức thi triển ra một hạng bí thuật, lực lượng toàn thân tỏa ra, chỗ đầu ngón tay bay ra một đoàn quang mang óng ánh màu trắng. Quang mang kia dưới sự đốc thúc của hắn, luồn lách từng chút một qua những nơi hẻo lánh trên cái cây ăn quả đó.
Giày vo ̀hơn một hai canh giờ, cũng không có phát hiện ra vấn đề gì.
Lão Phương gấp gáp đến mức đầu đầy mồ hôi, không ngừng nói thầm: "Không đến mức này a, sao lại không tìm được. Lão đệ, có phải ngươi bình thường chăm sóc có vấn đề gì hay không?"
Dương Khai ôm cánh tay đứng ở một bên, khi nghe thấy vậy thì lắc đầu nói: "Không có khả năng, nếu như thường ngày chăm sóc thật sự có vấn đề, vậy thì sẽ không chỉ có một cái cây này có vấn đề, mà cả 30 cái cây mà ta chăm sóc đều sẽ có vấn đề."
"Nói cũng đúng." Lão Phương cũng cảm thấy suy đoán của mình có hơi hồ ngôn loạn ngữ. Dương Khai mặc dù chỉ mới tới đây trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng hắn đã học được tất cả các phương diện trong việc chăm sóc cây ăn quả. Hơn nữa nếu như Dương Khai bên này xảy ra vấn đề, chẳng lẽ ba vị chủ nhân trước đó cũng xảy ra vấn đề?
"Nếu như cây ăn quả không có vấn đề, vậy vấn đề chắc nằm trên mảnh đất này a." Lão Phương cau mày, vừa nghĩ đến đây, hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687721/chuong-3804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.