Đám người nghe thấy vậy, tất cả đều hít sâu vào một hơi, loại chuyện không thể tưởng tượng được này, đơn giản là chưa từng nghe qua, chưa từng nhìn thấy. Đây rốt cuộc là dạng sinh linh gì, có thể lấy Càn Khôn thế giới đã chết làm thức ăn.
Bây giờ gia hỏa này nếu như xuất hiện ở đây, chẳng phải ý nói hắn đã ngửi được khí tức hấp hối của Tinh Giới rồi sao?
Đám người kinh dị, còn Dương Khai thì trái lại, hắn bỗng nhiên nhớ tới một số thứ gì đó.
Lần trước hắn đụng phải đại gia hỏa này giữa hoàn vũ mênh mông, đối phương cũng đang trong giấc ngủ say. Kết quả sau khi hắn dùng Huyền Giới Châu thôn phệ Ma Vực, thiếu chút nữa đã bị đối phương hút vào trong bụng. Hắn vẫn còn nhớ kỹ, lúc gia hỏa này nhìn thấy Ma Vực biến mất, vẻ mặt của đối phương đã phiền muộn đến cỡ nào. Hắn vẫn còn nhớ kỹ, gia hỏa này đã ăn Nhất Giới Châu đến quên cả trời đất.
Trước đó không biết rõ vì sao, bây giờ nghe Trương Nhược Tích giải thích như vậy, Dương Khai liền bừng tỉnh đại ngộ.
Ma Vực lúc ấy cũng đang ở vào trạng thái sắp chết, hắn tất nhiên là ngửi được khí tức đặc biệt kia, cho nên mới chạy đến chỗ phụ cận Ma Vực, ngủ say chờ đợi. Kết quả bị mình hái mất quả ngọt, cho nên sau khi hắn tỉnh lại mới nhìn qua nơi vốn là Ma Vực và nói mấy câu như "Không có, vì cái gì không có" như thế.
Mà hắn sở dĩ đi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687685/chuong-3768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.