Mắt thấy Dương Khai bị thổi bay ra ngoài, cự nhân A Đại giật nảy mình, vội vàng quay phía Dương Khai hít vào một hơi.
Sau đó Dương Khai lại khoa tay múa chân bị hút trở về.
A Đại nháy mắt mấy cái, nộ khí trên mặt tan rã, hóa thành tươi cười vui vẻ, chờ Dương Khai bị hút trở về, lại thổi ra một hơi.
Dương Khai lần nữa bay ra ngoài. . .
Thổi ra, hít vào, thổi ra, hít vào. . .
Trong tinh không rộng lớn, A Đại cười lớn, như một tiểu hài tử được món đồ chơi mới, chơi quên cả trời đất, hai mắt đều híp lại.
Lại một lần bị hút về, Dương Khai quát lớn nói: "Đủ rồi, dm, ngươi dừng tay cho ta!"
"Khụ khụ khụ. . ." Đang chơi vui vẻ, A Đại run họng một cái, chưa kịp hít vào đã phun ngược ra, bị sặc, lớn tiếng ho lên.
Dương Khai thừa cơ bổ nhào vào trước mặt hắn, nổi điên lên một trận quyền đấm cước đá.
Dương Khai cục vl, tự tu luyện đến nay, còn chưa bao giờ khó chịu như hôm nay, cho dù đụng phải kẻ địch cường đại đến đâu, hắn cũng có thể quyết đấu, đánh không lại còn có thể chạy trốn. Nhưng trước mặt cự nhân này ngay cả chạy trốn cũng thành hy vọng xa vời, ngược lại bị hắn xem như đồ chơi trêu đùa.
Bởi vì cái gọi là sĩ khả sát bất khả nhục, mặc dù biết không phải là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687591/chuong-3674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.