“Ngươi thật giống như là đã bị thương!” Dương Khai nói.
Nữ tử càng dữ tợn: “Nói nhảm, ta biết chuyện của ta, không cần ngươi phải nói.”
Không hài lòng a! Dương Khai ha ha cười cười, không muốn dây dưa với cô nương này nữa, bất quá hắn vẫn hảo tâm cảnh tỉnh cô ta một câu: “Vậy thì ngươi nên tranh thủ thời gian chạy đi, bên kia có mấy chiếc tàu chiến hạm đang bay tới, e rằng là tới tìm ngươi.”
Lời này vừa ra, nữ tử kia liền biến sắc, quay đầu nhìn về phía Dương Khai chỉ điểm, quả nhiên nhìn thấy mấy chiếc chiến hạm khổng lồ đang nhanh chóng bay về phía này, hiển nhiên là đã phát hiện ra tung tích của cô, không khỏi cắn răng nói: “Âm hồn bất tán!”
Vừa dứt lời, cô ta liền quay người bay đi theo hướng ngược lại.
Bất quá vừa bay ra ngoài không bao xa, nữ tử kia bỗng nhiên quay xe, dưới cái nhìn chăm chú ngạc nhiên của Dương Khai, nắm chặt lấy cổ áo của hắn, mang theo hắn cùng trốn, vừa trốn vừa mắng: “Ngươi bị thiểu năng sao? Ở lại là muốn chết hay sao?”
Dương Khai dở khóc dở cười, đến lúc này thì hắn làm sao không biết cô nương này cùng mấy chiếc chiến hạm kia là kẻ thù. Trước đó cô ta trốn trong hành tinh chết, đoán chừng là vì muốn thoát khỏi truy binh, ai ngờ hành tinh chết đó lại bị bản thân lụyện hóa, kết quả không có chỗ ẩn thân, thoáng cái liền bị lộ ra.
Bất quá cô ta còn biết quay lại mang theo mình, chứng tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687532/chuong-3615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.