Ma Vương kia tiếp nhận Huyền Giới Châu xong, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện trước mặt đã không có một bóng người, hắn không khỏi có chút nghi thần nghi quỷ, nếu trong thức hải không có lạc ấn cùng hạt châu còn trên tay, hắn nghĩ vừa rồi mình xuất hiện ảo giác.
Dò xét mọi nơi, muốn tìm bóng dáng người kia, trong đầu lập tức xuất hiện đau đớn khó có thể chịu được, như thể thần hồn bị xé rách.
Rùng mình, biết tên kia là đang trốn từ một nơi bí mật gần đó quan sát mình, tùy thời tùy chỗ đều có thể dồn mình vào chỗ chết, lần này chắc chắn chỉ là cảnh cáo.
Vừa rồi hắn kêu mình làm gì nhỉ? A, nuốt hạt châu vào, đi qua giới môn...
Nhìn Huyền Giới Châu trên tay, hắn trăm mối lo, hạt châu này trông có vẻ không có gì đặc biệt, cũng không biết có độc hay không a, trong lòng bi phẫn muốn chết, không trêu không chọc ai, đột nhiên họa trời giáng xuống, đi đâu nói rõ lí lẽ đây.
Nhưng thức hải đã bị người ta hạ lạc ấn, cho dù hạt châu này thật sự có độc cũng phải nuốt. Cho nên hắn chỉ hơi trầm ngâm, liền nuốt Huyền Giới Châu vào trong bụng, nghiêm mặt phi tới giới môn.
Không đi không được, trong thức hải rõ ràng có một cỗ khí cơ tập trung thần hồn hắn, tùy thời có thể hủy diệt!
Không lâu sau liền tới gần giới môn, ngẩng đầu nhìn lại, bên kia canh phòng sâm nghiêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687407/chuong-3490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.