Hắc động kia tồn tại đầy đủ mười hơi, Dương Khai mới nắm chặt tay, biến mất không còn tăm hơi.
Nhưng vào giờ phút này, trong lòng đông đảo Ma Vương chấn động, sôi trào lăn lộn. Người Đại vương này thật tinh thông Không Gian pháp tắc, hơi giơ tay nhấc chân liền phá toái hư không, tạo ra hố đen đi về hỗn độn hư vô, hiển nhiên trình độ trên Không Gian pháp tắc cực sâu. Chỉ là vị Đại vương này lại là một Nhân tộc. . .
Bây giờ nhân ma hai tộc đại chiến, như nước với lửa, Thánh Tôn lại lệnh một Nhân tộc làm Thân Vương, quản lý Vân Ảnh đại lục?
Nghe lời đoán ý, Dương Khai nhẹ nhàng cười gằn: "Bặc dù bản Vương là Nhân tộc, những đã trở mặt thành thù với Tinh Giới, Nhân tộc không cho bản Vương đất dung thân, ta được Thánh Tôn dẫn đến Ma Vực, các ngươi không cần lo ngại."
Hắn sảng khoái về xuất thân của mình như vậy, là bởi vì không thể che giấu được, dù sao sau này còn phải ở đây nhiều, chỉ cần hắn hơi hơi thôi thúc lực lượng, thân phận Nhân tộc nhất định sẽ lộ ra, so với ngày sau để những người này nghi kỵ phòng bị, còn không bằng vừa bắt đầu mà thừa nhận luôn.
Không cho những người này có cơ hội nói chuyện, Dương Khai bỗng quát một tiếng: "Ba Nhã nghe lệnh!"
Ba Nhã sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh phản ứng lại, lên trước hai bước xoay người ôm quyền nói: "Có thuộc hạ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687325/chuong-3408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.