Trước khi đến Thanh Mộc đảo, Dương Khai cùng Chúc Tình cũng mới vừa tán gẫu qua cái đề tài này, Chúc Tình còn cố ý dặn dò hắn không nên rời quá tầm mắt của mình, miễn cho mấy vị tỷ muội kia thừa dịp cơ hội.
Dương Khai cũng vỗ ngực cam đoan, tuyệt đối sẽ không bị sắc đẹp dụ dỗ.
Ai ngờ Đại trưởng lão giờ thế mà cũng nhấc lên cái này, nếu trước đó không từng nói qua chuyện này, Dương Khai còn chưa nhất định có thể liên tưởng đến cái gì, nhưng có trước đó đã nói chuyện cùng Chúc Tình, nên giờ ý tứ trong lời Đại trưởng lão. . . Rất là sâu xa a.
Dương Khai mắt trợn tròn nói: "Đại trưởng lão ngươi không phải là muốn. . ."
Chúc Viêm ha ha cười, mắt nhìn như đục ngầu kì thực lấp lóe tinh quang, trên dưới dò xét Dương Khai, tựa như đang nhìn một khối tuyệt thế mỹ ngọc, để Dương Khai nổi cả da gà lên, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Xem như tiện nghi tiểu tử ngươi."
Thật đúng là. . .
Dương Khai lập tức có chút im lặng, giờ hắn thật muốn cạy mở đầu của lão gia hỏa này ra, xem đến cùng là hắn đang suy nghĩ gì. Phục Linh ở trước mặt mình làm điệu làm bộ dụ hoặc mình thì cũng thôi đi, làm sao Long tộc Đại trưởng lão cũng có suy nghĩ thúc đẩy loại chuyện tốt này?
Chúc Viêm quay đầu nhìn qua Chúc Tình, thần sắc nghiêm túc nói: "Tình Nhi, việc này sợ là phải để ngươi thụ chút ủy khuất, nhưng vì đại kế Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687196/chuong-3279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.