Cổ thụ che trời, thẳng nhập mây xanh, sấm chớp trùng thiên, dị tượng hiện ra, hư không phá toái, như bị người xé ra một đạo vết nứt.
Từ trong vết nứt kia truyền ra khí tức nguy hiểm, như tận thế sắp xảy ra.
Một Yêu Soái đầu mọc hai sừng nơm nớp lo sợ trốn dưới một gốc cây, ngước đầu nhìn lên.
Răng rắc, tiếng sét đùng đoàng đánh xuống, điếc tai phát khiếp, để Yêu Soái này bị giật mình đặt mông ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch.
Phong Vân Lôi Điện đầy trời thu lại, chỉ một thoáng, trời xanh không mây, vạn dặm không mây, Yêu Soái kia định nhãn nhìn lại, thấy trên bầu trời chẳng biết lúc nào lại nhiều hơn thân ảnh một người, lập tức kinh nghi bất định.
Nơi này là địa bàn Yêu tộc, hiếm có nhân loại dám xâm nhập nơi đây, dám đi vào cơ bản đều đã chết rồi, cho nên hắn rất hiếu kỳ người này đến cùng là tới như thế nào, rõ ràng vừa rồi bên đó còn không có một ai.
Lại cẩn thận nhìn lên, mơ hồ cảm thấy người này có hơi quen mắt, giống như từng gặp qua ở nơi nào rồi.....
Không đợi hắn nghĩ rõ ràng, đã thấy người kia bỗng nhiên thần sắc khẽ động, nhắm lại hai con ngươi, giang hai cánh tay, Thiên Địa linh khí cuồn cuộn mà động, cùng nhau hội tụ tới trên người hắn.
Oanh. . .
Khí lãng vô hình bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một vòng trùng kích mắt trần có thể thấy được, lay động qua phương viên trăm dặm, chỉ một thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687062/chuong-3145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.