Băng Linh nam tử kia nghiêm túc dò xét Dương Khai một lúc, chậm rãi lắc đầu: "Không phải ngươi!" Sau đó chỉ vào Tô Nhan nói: "Là nàng."
"Chúng ta đi cùng nhau." Dương Khai mỉm cười, "Ngươi cũng thấy đấy, là Băng Thần các ngươi dẫn chúng ta tới."
Băng Linh nam tử cố chấp lắc đầu: "Ngươi rất bẩn, nàng rất tinh khiết, cho nên nàng mới là khách nhân."
Dương Khai khóe mặt giật một cái: "Tiểu tử, lần trước gia hỏa dám nói chuyện với ta như vậy, mộ phần đã xanh cỏ." Tốt xấu gì hắn hiện tại cũng là tinh vực chi chủ, trong tinh vực, tất cả mọi thứ đều do hắn quản hạt, bây giờ lại có người chỉ vào hắn nói rất bẩn.
Băng Linh nam tính kia nhíu mày nhìn qua hắn, một mặt ghét bỏ, thật không rõ vì sao Băng Thần muốn đưa người như vậy đến nơi đây, sự tồn tại của hắn đã làm ô bẩn sự tinh khiết nơi này.
Tô Nhan vỗ vỗ tay Dương Khai, nhìn qua Băng Linh nam tử kia nói: "Xin mang ta đi gặp Băng Thần các ngươi."
Băng Linh nam tử gật đầu, nhưng không dẫn đường, mà đưa tay, từ bên hông gỡ xuống một cái túi băng đưa cho Tô Nhan: "Uống đi!" Cái túi băng kia tương tự ấm nước, cũng không biết bên trong chứa vật gì, lúc lay động truyền đến tiếng nước.
Tô Nhan tiếp nhận, mở miệng hỏi: "Uống mới có thể đi gặp Băng Thần ?"
"Uống mới là khách nhân!" Muốn gặp Băng Thần không phải trực tiếp đi, dường như còn có một số khảo nghiệm.
"Được." Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687061/chuong-3144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.