Ngoài lầu các, ba đại Thánh Tôn Phạm Ngô, Thương Cẩu, Loan Phượng thần tình chua xót đứng đó, bên Dương Khai thu lễ xong lại không có phản ứng nào, làm bọn họ thấp thỏm không thôi, thậm chí lần này bọn họ đến còn không gặp được mặt Dương Khai, chỉ có nữ nhân bên cạnh hắn ra nói chuyện.
Hồi lâu sau, Thương Cẩu mới nói: - Không lẽ vị này chê lễ vật của chúng ta quá nhẹ, còn muốn thêm nữa?
Phạm Ngô liếc hắn, nói:
- Chúng ta dâng ra một phần mười gia tài tặng hắn, vậy còn nhẹ?
- Chỉ sợ hắn không biết đủ. Thương Cẩu lo lắng, chán ghét nói: - Loài người tham lam mà các ngươi còn không biết.
Loan Phượng thở dài: - Nếu hắn không thấy đủ, chúng ta còn có cách nào, chỉ sợ vẫn phải bỏ tiền tiêu tai. Đúng rồi, di sản của Thạch Hỏa, hai người không có giấu riêng đó chứ?
Thương Cẩu bĩu môi:
- Phượng phu nhân cũng đã kiểm tra qua đồ của Thạch Hỏa, có giấu riêng hay không, chẳng lẽ còn không nhìn ra?
Loan Phượng gật đầu: - Ta cũng tùy tiện hỏi thôi.
Phạm Ngô cười khổ: - Hắn lấy lý do dưỡng thương ở lại Cổ Địa, chúng ta cũng không thể mời hắn rời đi,. nếu không thật xảy ra chuyện gì, đợi vị hậu nhân Thiên Hình đi ra từ Huyết Môn, chỉ sợ chúng ta không gánh nổi!
Nghe hắn nhắc tới hậu nhân Thiên Hình, Loan Phượng cùng Thương Cẩu không khỏi trắng mặt, rõ ràng hết sức kiêng kỵ.
Ba người nhìn nhau, lại một trận thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3686477/chuong-2554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.