Chương trước
Chương sau
- Cao trưởng lão! Dương Khai ôm quyền thi lễ.

Cao Tuyết Đình nhẹ gật gật đầu, ân cần nói:

- Lần này bế quan, hẳn là thuận lợi chứ?

Dương Khai nói:

- Nhờ hồng phúc của trưởng lão, cũng không ngoài dự liệu!

- Vuốt đuôi nịnh bợ cái gì! Cao Tuyết Đình trừng mắt nhìn hắn:

- Ngươi bế quan, có quan hệ gì với ta chứ!?

- Ái chà... Dương Khai vừa vào nhà nịnh nọt một chút, cũng không nghĩ tới Cao Tuyết Đình lại thẳng thắn như thế, sắc mặt không khỏi ngượng ngùng.

- Nói đi, tới tìm ta có chuyện gì? Cao Tuyết Đình lại khôi phục bộ dáng lạnh nhạt vừa rồi.

- A... là như vầy... Nhắc tới chuyện chính, Dương Khai cũng vội nghiêm túc, nói:

- Ta muốn hỏi Cao trưởng lão một chút, trong Thanh Dương Thần Điện có Vô Tương Huyền Thảo hay không?

- Vô Tương Huyền Thảo? Cao Tuyết Đình nghe vậy, nhíu mày hỏi.

- Là một loại linh thảo cấp Đạo Nguyên trung phẩm, không tính là quý hiếm lắm! Dương Khai bản thân chính là luyện đan sư, đối với các loại linh hoa dị thảo đương nhiên là thuộc như lòng bàn tay.

- Ngươi muốn thứ này làm gì?

Cao Tuyết Đình tò mò hỏi.

- Luyện đan! Dương Khai nghĩ một đằng nói một nẻo, ánh mắt nhìn chỗ khác:

- Cao trưởng lão hẳn cũng biết ta là một luyện đan sư, muốn linh thảo đương nhiên là luyện đan rồi...

Cao Tuyết Đình khẽ nhếch khóe miệng, làm như lộ ra một nụ cười không dễ phát hiện, bất quá đối với cách nói giấu đầu lòi đuôi của Dương Khai cũng không có hỏi tới, mà lấy ra la bàn truyền tin, vừa rót vào thần niệm, vừa lạnh nhạt nói:

- Ta hỏi giúp cho ngươi một chút, nếu linh thảo này không phải vật hiếm có, nhà kho bên kia hẳn là có tồn kho!

- Đa tạ Cao trưởng lão! Dương Khai vội nói lời cảm tạ.

Sau đó là một đoạn thời gian yên lặng.

Dương Khai đợi ở trong động phủ này, chỉ cảm thấy như gai đâm sau lưng, cả người không được tự nhiên, hắn có lòng muốn tâm sự với Cao Tuyết Đình, lại sợ nàng chê mình huyên náo ồn ào, chỉ có thể im lặng là vàng.

Cao Tuyết Đình cũng không có ý nói chuyện với hắn, chỉ nhắm mắt tĩnh tọa, xem hắn như không khí, không bị quấy nhiễu chút nào.

Một lúc lâu sau, la bàn truyền tin trên tay Cao Tuyết Đình bỗng nhiên "ông" một tiếng.

Nàng mở ra đôi mắt đẹp nhìn xem, sau đó nhìn Dương Khai nói: Vô Tương Huyền Thảo quả thật có. Hơn nữa số lượng không ít, ngươi muốn mấy phần?

- Càng nhiều càng tốt! Dương Khai nghiêm sắc mặt đáp.

- Xem ra... ngươi muốn luyện chế rất nhiều đan dược nha! Cao Tuyết Đình khẽ hừ một tiếng.

Dương Khai cười khan hắc hắc.

- Ngươi lấy cái gì đổi?

- Hả? Dương Khai nghe vậy sửng sốt.

Cao Tuyết Đình nói:

- Vô Tương Huyền Thảo cũng không thể cho không ngươi? Đây chính là vật của Thần Điện, ngươi lấy cái gì đổi?

- Cao trưởng lão đây là đang làm ăn với ta ư? Dương Khai đều sợ rồi! Vạn lần không nghĩ tới Cao Tuyết Đình còn có một mặt như thế.

- Coi như vậy đi! Cao Tuyết Đình gật gật đầu:

- Xem ý của ngươi, ngươi là muốn lấy không ư?

Dương Khai vội nói:

- Làm sao có thể! Ta vốn là muốn mua!

Hắn dừng một chút, hỏi dò:

- Nguyên tinh có được hay không?

- Nguyên tinh Thần Điện không thiếu! Cao Tuyết Đình mặt không đổi sắc đáp.

Dương Khai một mặt không nói nên lời, nói:

- Nếu là làm ăn, mà không dùng nguyên tinh thì dùng cái gì?

- Hừ! Cao Tuyết Đình cười lạnh một tiếng, rồi liếc nhìn hắn một cái ý sâu sắc, nói:

- Vậy đi, để ta hỏi Trần sư muội cho ngươi xem, thứ này rốt cuộc giá bao nhiêu một phần!

- Làm phiền làm phiền... Dương Khai vội lau lau mồ hôi trên trán.

Không sao giải thích được, thời điểm hắn ở cùng một chỗ với Cao Tuyết Đình, áp lực đặc biệt cực lớn, điểm này dù là ở chung cùng Ôn Tử Sam cũng không hề phát sinh... cũng không biết tại sao?

Một lát sau. Cao Tuyết Đình lần nữa ngẩng đầu, nhìn Dương Khai nói:

- Trần sư muội nói, Vô Tương Huyền Thảo, một ngàn nguyên tinh một cây!

- Giá tiền hợp lý! Dương Khai lập tức vui mừng lộ ra mặt.

- Thượng phẩm! Cao Tuyết Đình nói bổ sung.

Dương Khai sửng sốt một hồi, sau đó nhảy dựng lên, cả kinh nói:

- Các người đây là đánh cướp sao?

Cao Tuyết Đình gương mặt lãnh đạm nói:

- Trần sư muội phụ trách trông coi nhà kho Thần Điện, hết thảy trong nhà kho đều do nàng định đoạt. nàng nói một ngàn nguyên tinh thượng phẩm, thì chính là một ngàn nguyên tinh thượng phẩm!

Sau khi nói xong, nàng lại nói:

- Thế nào? Ngươi rất nghèo ư?

- Cũng không phải! Dương Khai trên trán mồ hôi lạnh tuôn chảy như mưa, sắc mặt rất là khó coi:

- Chỉ là giá tiền này... không thích hợp lắm! Cao trưởng lão có nói rõ với Trần trưởng lão hay không, Vô Tương Huyền Thảo kia là linh thảo cấp Đạo Nguyên trung phẩm, hơn nữa cũng không phải linh thảo quý hiếm. Là đại tông môn, tự mình đều có thể trồng được, làm sao lại có nhiều nguyên tinh như vậy?

- Ngươi xem bổn cung là ai? Là cái loa truyền lời cho ngươi sao? Muốn hỏi, tự mình đi hỏi đi! Cao Tuyết Đình vốn là vẻ mặt lạnh lùng biến đổi càng lạnh hơn.

Dương Khai cũng không biết vì sao nàng tức giận, lập tức sắc mặt ngượng ngùng, cũng không biết nên nói như thế nào.

- Bất quá... Bỗng nhiên Cao Tuyết Đình chuyển giọng, đôi mắt đẹp không ngừng quan sát trên người Dương Khai, nhìn đến Dương Khai cảm thấy rét lạnh, thầm nghĩ vị Cao trưởng lão này chẳng lẽ ngoài mặt thoạt nhìn lạnh như băng sương, thật ra trong lòng nhiệt tình như lửa?

Ý niệm này vừa nổi lên, dọa cho hắn hoảng sợ nhảy dựng, cả người cũng không được tự nhiên.

- Trần sư muội nói, nếu là ngươi không có nhiều tiền để mua, cũng có thể... Ân, đền bù xác thịt... đây là nguyên văn lời của Trần sư muội! Cao Tuyết Đình nói lời chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên.

"Ực..." Dương Khai không nhịn được nuốt nước miếng một cái, mồ hôi lạnh theo gò má chảy xuống "lộp độp".

- Chớ hiểu lầm! Cao Tuyết Đình giải thích:

- Ý của Trần sư muội là nói, nếu ngươi gia nhập Thần Điện, trở thành đệ tử Thần Điện, thì có thể hưởng thụ ưu đãi rất lớn, những thứ Vô Tương Huyền Thảo kia toàn bộ đưa cho ngươi cũng không sao, đến lúc đó ngươi muốn luyện chế bao nhiêu đan dược đều có thể!

- Trở thành đệ tử Thần Điện? Dương Khai nhìn nàng kinh ngạc.

- Không muốn sao? Cao Tuyết Đình lạnh lùng nhìn hắn, thanh âm lạnh giá không ít:

- Chẳng lẽ ngươi xem thường Thần Điện?

- Không có không có... Tuyệt đối không có chuyện này! Dương Khai xua tay lia lịa:

- Chỉ là... Thanh Dương Thần Điện là một tông môn lớn như vậy, thu người qua loa như thế, không có quan hệ gì sao?

Cao Tuyết Đình hừ nhẹ nói:

- Lúc bình thường muốn gia nhập Thần Điện, tự nhiên là phải thông qua đủ loại kiểm tra và khảo nghiệm. Nói không khách sáo, Thần Điện mười năm mới chiêu thu đệ tử một lần, mỗi lần người tới dãy núi Thanh Dương tham dự thí luyện ít nhất có mấy trăm ngàn, nhưng chân chính có thể đi vào Thần Điện làm đệ tử cũng chỉ là con số 300 mà thôi! Dù là 300 người này, cũng chỉ có một nửa có thể trở thành đệ tử chân chính, còn dư lại một nửa sau khi trải qua các loại khảo nghiệm, chỉ có thể làm thân phận đệ tử ngoại môn, vĩnh viễn không được vào nội môn. Bất quá nếu là ngươi thì... Nói tới đây, Cao Tuyết Đình liếc mắt nhìn Dương Khai:

- Chúng ta không hẳn không thể làm chuyện đặc biệt; mở cửa tiện lợi cho ngươi!

Nàng nói với ý đã dành ưu đãi cực lớn cho Dương Khai, dường như nếu Dương Khai cự tuyệt là một tổn thất to lớn.

- A A... Dương Khai cười khan không dứt:

- Vậy thì đa tạ Cao trưởng lão cùng Trần trưởng lão có ý tốt!

- Ngươi lựa chọn như thế nào? Cao Tuyết Đình hoàn toàn không để cho Dương Khai có thời gian suy nghĩ, hỏi tới.

Dương Khai ho khan vài tiếng, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này, mặt ngoài như thường nhưng trong đầu xoay chuyển nhanh chóng.

Rất nhanh, hắn liền mở miệng nói:

- Cái này hẳn Cao trưởng lão đã biết, những năm qua vãn bối quen một mình một người độc lai độc vãng, cũng chưa từng gia nhập bất kỳ tông môn nào...

- Bích Vũ Tông kia lại là tình huống gì? Cao Tuyết Đình cắt ngang lời hắn.

Dương Khai trợn to con ngươi nhìn Cao Tuyết Đình:

- Cao trưởng lão đây là ngầm điều tra về ta?

Cao Tuyết Đình thản nhiên nói:

- Tùy tiện tra hỏi một chút mà thôi, những tin tức về ngươi cũng không khó tìm, Thần Điện ta gia lớn nghiệp to, điều tra một người cá biệt còn không phải dễ dàng sao?

Dương Khai khóe miệng co giật, nói:

- Vậy Cao trưởng lão... biết được bao nhiêu về tiểu tử?

Cao Tuyết Đình nói:

- Trừ ngươi mặc áo lót màu gì là bổn cung không biết, những thứ khác bổn cung đều biết. Bao gồm... ngươi không phải là người sinh trưởng trên Tinh Giới!

Dương Khai đổ mồ hôi, lau lau trán nói:

- Cao trưởng lão quả nhiên thông thạo tin tức!

Trong lòng hắn mắng giội máu chó lên đầu nữ nhân đê tiện Biện Vũ Tình kia. Nếu không ngoài sở liệu, tin tức Cao Tuyết Đình nhận lần này, khẳng định là tìm hiểu từ Biện Vũ Tình kia.

Biện Vũ Tình mới chỉ là võ giả Đạo Nguyên tam tầng cảnh mà thôi, nếu Cao Tuyết Đình thật có ý muốn từ nơi nàng tìm hiểu cái gì, khẳng định Biện Vũ Tình không có cách nào khác nói dối che giấu.

Chỉ là Dương Khai cũng không biết rốt cuộc từ khi nào Cao Tuyết Đình làm chuyện này.

- Cao trưởng lão nếu biết Bích Vũ Tông, vậy khẳng định biết rõ tiểu tử tại sao lại gia nhập Bích Vũ Tông, cũng biết chuyện về sau! Dương Khai thấy không thể che giấu, cũng chỉ có thể nói thật.

- Ừm! Cao Tuyết Đình gật gật đầu.

- Mấy tháng ở Bích Vũ Tông, ta rất không vui! Dương Khai nghiêm trang nói.

- À... Điều này ngươi yên tâm! Thần Điện khác với Bích Vũ Tông tiểu môn tiểu phái kia, khẳng định sẽ làm cho ngươi có cảm giác mình có nhà, thậm chí nếu ngươi nguyện ý, bổn cung có thể tự mình thu ngươi làm đồ đệ, dạy ngươi tu luyện!

Nghe vậy, Dương Khai thần sắc rung lên, kinh ngạc nhìn chăm chú Cao Tuyết Đình.

Ngay cả lời nói này nàng đều nói ra miệng, vậy đã nói rõ Cao Tuyết Đình là thật tâm thật ý muốn lôi kéo mình gia nhập Thanh Dương Thần Điện.

Bất quá xem theo một lập trường khác, quả thật mình cũng có vốn liếng này.

Tuổi không lớn lắm, tu vi không tầm thường, đặt ở nơi đâu đều là mục tiêu cho các đại tông môn tranh đoạt. Huống chi, mình còn là luyện đan sư cấp Đạo Nguyên, lại là võ giả đến từ Tinh Vực vị diện phía dưới, cơ sở xác thật, lại uống một quả Thái Diệu đan... đủ loại nguyên nhân, chỉ cần mình không xảy ra bất ngờ quá lớn, tấn thăng đế vị trở thành cường giả Đế Tôn Cảnh chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.

Thanh Dương Thần Điện cũng không muốn bỏ lỡ một vị Đế Tôn Cảnh tương lai, điều kiện của mình đủ để Cao Tuyết Đình thử như thế.

Dĩ nhiên, với bản thân tính tình lạnh nhạt như Cao Tuyết Đình, nếu không có người khác chỉ điểm, khẳng định nàng sẽ không nói như vậy, người ở sau lưng chỉ điểm kia, trừ Ôn Tử Sam thì có thể là ai?

Rất nhanh, Dương Khai đã thông suốt hết thảy, trong lòng cũng hơi xúc động.

Nói thật, lần này Cao Tuyết Đình lôi kéo tuy rằng không tính là cao minh lắm, nhưng rất chân thành. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Dương Khai cũng cảm nhận được các vị tiền bối Thanh Dương Thần Điện quan tâm và ân cần, còn đã qua chung sống không tệ với đám người Hạ Sanh.

Nếu như thật gia nhập Thanh Dương Thần Điện, trở thành một thành viên trong đó, xem ra cũng không phải chuyện xấu.

Gia nhập tông môn đều có chỗ tốt của gia nhập tông môn, nhất là Thanh Dương Thần Điện một thế lực lớn như vậy, ngày sau đi ra ngoài treo cái danh đệ tử của Thần Điện, có lẽ không có bao nhiêu người dám trêu chọc.

Chỉ là, Dương Khai cũng có băn khoăn trong lòng.

Hắn băn khoăn lớn nhất, chính là ma niệm phong ấn trong cơ thể.

Ngày đó lúc bị ma niệm ăn mòn, trở thành ma nhân, hắn đã từng đại chiến một trận với Cao Tuyết Đình, nếu thật gia nhập Thần Điện, vạn nhất sơ ý một chút lộ ra dấu vết gì, cũng không biết Cao Tuyết Đình sẽ xử trí hắn như thế nào?!

Ma niệm của Đại Ma thượng cổ thứ này, cũng không phải có thể tùy tiện xem thường... - Cao trưởng lão! Dương Khai ôm quyền thi lễ.

Cao Tuyết Đình nhẹ gật gật đầu, ân cần nói:

- Lần này bế quan, hẳn là thuận lợi chứ?

Dương Khai nói:

- Nhờ hồng phúc của trưởng lão, cũng không ngoài dự liệu!

- Vuốt đuôi nịnh bợ cái gì! Cao Tuyết Đình trừng mắt nhìn hắn:

- Ngươi bế quan, có quan hệ gì với ta chứ!?

- Ái chà... Dương Khai vừa vào nhà nịnh nọt một chút, cũng không nghĩ tới Cao Tuyết Đình lại thẳng thắn như thế, sắc mặt không khỏi ngượng ngùng.

- Nói đi, tới tìm ta có chuyện gì? Cao Tuyết Đình lại khôi phục bộ dáng lạnh nhạt vừa rồi.

- A... là như vầy... Nhắc tới chuyện chính, Dương Khai cũng vội nghiêm túc, nói:

- Ta muốn hỏi Cao trưởng lão một chút, trong Thanh Dương Thần Điện có Vô Tương Huyền Thảo hay không?

- Vô Tương Huyền Thảo? Cao Tuyết Đình nghe vậy, nhíu mày hỏi.

- Là một loại linh thảo cấp Đạo Nguyên trung phẩm, không tính là quý hiếm lắm! Dương Khai bản thân chính là luyện đan sư, đối với các loại linh hoa dị thảo đương nhiên là thuộc như lòng bàn tay.

- Ngươi muốn thứ này làm gì?

Cao Tuyết Đình tò mò hỏi.

- Luyện đan! Dương Khai nghĩ một đằng nói một nẻo, ánh mắt nhìn chỗ khác:

- Cao trưởng lão hẳn cũng biết ta là một luyện đan sư, muốn linh thảo đương nhiên là luyện đan rồi...

Cao Tuyết Đình khẽ nhếch khóe miệng, làm như lộ ra một nụ cười không dễ phát hiện, bất quá đối với cách nói giấu đầu lòi đuôi của Dương Khai cũng không có hỏi tới, mà lấy ra la bàn truyền tin, vừa rót vào thần niệm, vừa lạnh nhạt nói:

- Ta hỏi giúp cho ngươi một chút, nếu linh thảo này không phải vật hiếm có, nhà kho bên kia hẳn là có tồn kho!

- Đa tạ Cao trưởng lão! Dương Khai vội nói lời cảm tạ.

Sau đó là một đoạn thời gian yên lặng.

Dương Khai đợi ở trong động phủ này, chỉ cảm thấy như gai đâm sau lưng, cả người không được tự nhiên, hắn có lòng muốn tâm sự với Cao Tuyết Đình, lại sợ nàng chê mình huyên náo ồn ào, chỉ có thể im lặng là vàng.

Cao Tuyết Đình cũng không có ý nói chuyện với hắn, chỉ nhắm mắt tĩnh tọa, xem hắn như không khí, không bị quấy nhiễu chút nào.

Một lúc lâu sau, la bàn truyền tin trên tay Cao Tuyết Đình bỗng nhiên "ông" một tiếng.

Nàng mở ra đôi mắt đẹp nhìn xem, sau đó nhìn Dương Khai nói: Vô Tương Huyền Thảo quả thật có. Hơn nữa số lượng không ít, ngươi muốn mấy phần?

- Càng nhiều càng tốt! Dương Khai nghiêm sắc mặt đáp.

- Xem ra... ngươi muốn luyện chế rất nhiều đan dược nha! Cao Tuyết Đình khẽ hừ một tiếng.

Dương Khai cười khan hắc hắc.

- Ngươi lấy cái gì đổi?

- Hả? Dương Khai nghe vậy sửng sốt.

Cao Tuyết Đình nói:

- Vô Tương Huyền Thảo cũng không thể cho không ngươi? Đây chính là vật của Thần Điện, ngươi lấy cái gì đổi?

- Cao trưởng lão đây là đang làm ăn với ta ư? Dương Khai đều sợ rồi! Vạn lần không nghĩ tới Cao Tuyết Đình còn có một mặt như thế.

- Coi như vậy đi! Cao Tuyết Đình gật gật đầu:

- Xem ý của ngươi, ngươi là muốn lấy không ư?

Dương Khai vội nói:

- Làm sao có thể! Ta vốn là muốn mua!

Hắn dừng một chút, hỏi dò:

- Nguyên tinh có được hay không?

- Nguyên tinh Thần Điện không thiếu! Cao Tuyết Đình mặt không đổi sắc đáp.

Dương Khai một mặt không nói nên lời, nói:

- Nếu là làm ăn, mà không dùng nguyên tinh thì dùng cái gì?

- Hừ! Cao Tuyết Đình cười lạnh một tiếng, rồi liếc nhìn hắn một cái ý sâu sắc, nói:

- Vậy đi, để ta hỏi Trần sư muội cho ngươi xem, thứ này rốt cuộc giá bao nhiêu một phần!

- Làm phiền làm phiền... Dương Khai vội lau lau mồ hôi trên trán.

Không sao giải thích được, thời điểm hắn ở cùng một chỗ với Cao Tuyết Đình, áp lực đặc biệt cực lớn, điểm này dù là ở chung cùng Ôn Tử Sam cũng không hề phát sinh... cũng không biết tại sao?

Một lát sau. Cao Tuyết Đình lần nữa ngẩng đầu, nhìn Dương Khai nói:

- Trần sư muội nói, Vô Tương Huyền Thảo, một ngàn nguyên tinh một cây!

- Giá tiền hợp lý! Dương Khai lập tức vui mừng lộ ra mặt.

- Thượng phẩm! Cao Tuyết Đình nói bổ sung.

Dương Khai sửng sốt một hồi, sau đó nhảy dựng lên, cả kinh nói:

- Các người đây là đánh cướp sao?

Cao Tuyết Đình gương mặt lãnh đạm nói:

- Trần sư muội phụ trách trông coi nhà kho Thần Điện, hết thảy trong nhà kho đều do nàng định đoạt. nàng nói một ngàn nguyên tinh thượng phẩm, thì chính là một ngàn nguyên tinh thượng phẩm!

Sau khi nói xong, nàng lại nói:

- Thế nào? Ngươi rất nghèo ư?

- Cũng không phải! Dương Khai trên trán mồ hôi lạnh tuôn chảy như mưa, sắc mặt rất là khó coi:

- Chỉ là giá tiền này... không thích hợp lắm! Cao trưởng lão có nói rõ với Trần trưởng lão hay không, Vô Tương Huyền Thảo kia là linh thảo cấp Đạo Nguyên trung phẩm, hơn nữa cũng không phải linh thảo quý hiếm. Là đại tông môn, tự mình đều có thể trồng được, làm sao lại có nhiều nguyên tinh như vậy?

- Ngươi xem bổn cung là ai? Là cái loa truyền lời cho ngươi sao? Muốn hỏi, tự mình đi hỏi đi! Cao Tuyết Đình vốn là vẻ mặt lạnh lùng biến đổi càng lạnh hơn.

Dương Khai cũng không biết vì sao nàng tức giận, lập tức sắc mặt ngượng ngùng, cũng không biết nên nói như thế nào.

- Bất quá... Bỗng nhiên Cao Tuyết Đình chuyển giọng, đôi mắt đẹp không ngừng quan sát trên người Dương Khai, nhìn đến Dương Khai cảm thấy rét lạnh, thầm nghĩ vị Cao trưởng lão này chẳng lẽ ngoài mặt thoạt nhìn lạnh như băng sương, thật ra trong lòng nhiệt tình như lửa?

Ý niệm này vừa nổi lên, dọa cho hắn hoảng sợ nhảy dựng, cả người cũng không được tự nhiên.

- Trần sư muội nói, nếu là ngươi không có nhiều tiền để mua, cũng có thể... Ân, đền bù xác thịt... đây là nguyên văn lời của Trần sư muội! Cao Tuyết Đình nói lời chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên.

"Ực..." Dương Khai không nhịn được nuốt nước miếng một cái, mồ hôi lạnh theo gò má chảy xuống "lộp độp".

- Chớ hiểu lầm! Cao Tuyết Đình giải thích:

- Ý của Trần sư muội là nói, nếu ngươi gia nhập Thần Điện, trở thành đệ tử Thần Điện, thì có thể hưởng thụ ưu đãi rất lớn, những thứ Vô Tương Huyền Thảo kia toàn bộ đưa cho ngươi cũng không sao, đến lúc đó ngươi muốn luyện chế bao nhiêu đan dược đều có thể!

- Trở thành đệ tử Thần Điện? Dương Khai nhìn nàng kinh ngạc.

- Không muốn sao? Cao Tuyết Đình lạnh lùng nhìn hắn, thanh âm lạnh giá không ít:

- Chẳng lẽ ngươi xem thường Thần Điện?

- Không có không có... Tuyệt đối không có chuyện này! Dương Khai xua tay lia lịa:

- Chỉ là... Thanh Dương Thần Điện là một tông môn lớn như vậy, thu người qua loa như thế, không có quan hệ gì sao?

Cao Tuyết Đình hừ nhẹ nói:

- Lúc bình thường muốn gia nhập Thần Điện, tự nhiên là phải thông qua đủ loại kiểm tra và khảo nghiệm. Nói không khách sáo, Thần Điện mười năm mới chiêu thu đệ tử một lần, mỗi lần người tới dãy núi Thanh Dương tham dự thí luyện ít nhất có mấy trăm ngàn, nhưng chân chính có thể đi vào Thần Điện làm đệ tử cũng chỉ là con số 300 mà thôi! Dù là 300 người này, cũng chỉ có một nửa có thể trở thành đệ tử chân chính, còn dư lại một nửa sau khi trải qua các loại khảo nghiệm, chỉ có thể làm thân phận đệ tử ngoại môn, vĩnh viễn không được vào nội môn. Bất quá nếu là ngươi thì... Nói tới đây, Cao Tuyết Đình liếc mắt nhìn Dương Khai:

- Chúng ta không hẳn không thể làm chuyện đặc biệt; mở cửa tiện lợi cho ngươi!

Nàng nói với ý đã dành ưu đãi cực lớn cho Dương Khai, dường như nếu Dương Khai cự tuyệt là một tổn thất to lớn.

- A A... Dương Khai cười khan không dứt:

- Vậy thì đa tạ Cao trưởng lão cùng Trần trưởng lão có ý tốt!

- Ngươi lựa chọn như thế nào? Cao Tuyết Đình hoàn toàn không để cho Dương Khai có thời gian suy nghĩ, hỏi tới.

Dương Khai ho khan vài tiếng, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này, mặt ngoài như thường nhưng trong đầu xoay chuyển nhanh chóng.

Rất nhanh, hắn liền mở miệng nói:

- Cái này hẳn Cao trưởng lão đã biết, những năm qua vãn bối quen một mình một người độc lai độc vãng, cũng chưa từng gia nhập bất kỳ tông môn nào...

- Bích Vũ Tông kia lại là tình huống gì? Cao Tuyết Đình cắt ngang lời hắn.

Dương Khai trợn to con ngươi nhìn Cao Tuyết Đình:

- Cao trưởng lão đây là ngầm điều tra về ta?

Cao Tuyết Đình thản nhiên nói:

- Tùy tiện tra hỏi một chút mà thôi, những tin tức về ngươi cũng không khó tìm, Thần Điện ta gia lớn nghiệp to, điều tra một người cá biệt còn không phải dễ dàng sao?

Dương Khai khóe miệng co giật, nói:

- Vậy Cao trưởng lão... biết được bao nhiêu về tiểu tử?

Cao Tuyết Đình nói:

- Trừ ngươi mặc áo lót màu gì là bổn cung không biết, những thứ khác bổn cung đều biết. Bao gồm... ngươi không phải là người sinh trưởng trên Tinh Giới!

Dương Khai đổ mồ hôi, lau lau trán nói:

- Cao trưởng lão quả nhiên thông thạo tin tức!

Trong lòng hắn mắng giội máu chó lên đầu nữ nhân đê tiện Biện Vũ Tình kia. Nếu không ngoài sở liệu, tin tức Cao Tuyết Đình nhận lần này, khẳng định là tìm hiểu từ Biện Vũ Tình kia.

Biện Vũ Tình mới chỉ là võ giả Đạo Nguyên tam tầng cảnh mà thôi, nếu Cao Tuyết Đình thật có ý muốn từ nơi nàng tìm hiểu cái gì, khẳng định Biện Vũ Tình không có cách nào khác nói dối che giấu.

Chỉ là Dương Khai cũng không biết rốt cuộc từ khi nào Cao Tuyết Đình làm chuyện này.

- Cao trưởng lão nếu biết Bích Vũ Tông, vậy khẳng định biết rõ tiểu tử tại sao lại gia nhập Bích Vũ Tông, cũng biết chuyện về sau! Dương Khai thấy không thể che giấu, cũng chỉ có thể nói thật.

- Ừm! Cao Tuyết Đình gật gật đầu.

- Mấy tháng ở Bích Vũ Tông, ta rất không vui! Dương Khai nghiêm trang nói.

- À... Điều này ngươi yên tâm! Thần Điện khác với Bích Vũ Tông tiểu môn tiểu phái kia, khẳng định sẽ làm cho ngươi có cảm giác mình có nhà, thậm chí nếu ngươi nguyện ý, bổn cung có thể tự mình thu ngươi làm đồ đệ, dạy ngươi tu luyện!

Nghe vậy, Dương Khai thần sắc rung lên, kinh ngạc nhìn chăm chú Cao Tuyết Đình.

Ngay cả lời nói này nàng đều nói ra miệng, vậy đã nói rõ Cao Tuyết Đình là thật tâm thật ý muốn lôi kéo mình gia nhập Thanh Dương Thần Điện.

Bất quá xem theo một lập trường khác, quả thật mình cũng có vốn liếng này.

Tuổi không lớn lắm, tu vi không tầm thường, đặt ở nơi đâu đều là mục tiêu cho các đại tông môn tranh đoạt. Huống chi, mình còn là luyện đan sư cấp Đạo Nguyên, lại là võ giả đến từ Tinh Vực vị diện phía dưới, cơ sở xác thật, lại uống một quả Thái Diệu đan... đủ loại nguyên nhân, chỉ cần mình không xảy ra bất ngờ quá lớn, tấn thăng đế vị trở thành cường giả Đế Tôn Cảnh chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.

Thanh Dương Thần Điện cũng không muốn bỏ lỡ một vị Đế Tôn Cảnh tương lai, điều kiện của mình đủ để Cao Tuyết Đình thử như thế.

Dĩ nhiên, với bản thân tính tình lạnh nhạt như Cao Tuyết Đình, nếu không có người khác chỉ điểm, khẳng định nàng sẽ không nói như vậy, người ở sau lưng chỉ điểm kia, trừ Ôn Tử Sam thì có thể là ai?

Rất nhanh, Dương Khai đã thông suốt hết thảy, trong lòng cũng hơi xúc động.

Nói thật, lần này Cao Tuyết Đình lôi kéo tuy rằng không tính là cao minh lắm, nhưng rất chân thành. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Dương Khai cũng cảm nhận được các vị tiền bối Thanh Dương Thần Điện quan tâm và ân cần, còn đã qua chung sống không tệ với đám người Hạ Sanh.

Nếu như thật gia nhập Thanh Dương Thần Điện, trở thành một thành viên trong đó, xem ra cũng không phải chuyện xấu.

Gia nhập tông môn đều có chỗ tốt của gia nhập tông môn, nhất là Thanh Dương Thần Điện một thế lực lớn như vậy, ngày sau đi ra ngoài treo cái danh đệ tử của Thần Điện, có lẽ không có bao nhiêu người dám trêu chọc.

Chỉ là, Dương Khai cũng có băn khoăn trong lòng.

Hắn băn khoăn lớn nhất, chính là ma niệm phong ấn trong cơ thể.

Ngày đó lúc bị ma niệm ăn mòn, trở thành ma nhân, hắn đã từng đại chiến một trận với Cao Tuyết Đình, nếu thật gia nhập Thần Điện, vạn nhất sơ ý một chút lộ ra dấu vết gì, cũng không biết Cao Tuyết Đình sẽ xử trí hắn như thế nào?!

Ma niệm của Đại Ma thượng cổ thứ này, cũng không phải có thể tùy tiện xem thường...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.