Bấy giờ đang là tháng Chín nên ngày ngắn hơn và đêm thì dài hơn, vì thế mới hơn sáu giờ mà màn đêm đã bao trùm cả thành phố. Gilbert lúc này đi dọc theo đường Nguyễn Đình Chiểu, thấy người ta bật đèn đường và những biển quảng cáo lên, khiến cho con đường chỉ trong một chốc đã tràn ngập đủ loại ánh sáng chớp tắt. Nhìn dòng xe cộ tấp nập, người ta vừa chạy xe vừa trò chuyện, hỏi thăm, âu yếm nhau làm Gilbert thấy lòng phấn khởi, vui vẻ, và tự nhủ rằng những cảnh tượng như vầy mình có bao giờ được thấy tại Mỹ đâu? Người ta đi xe hơi, cửa kín mít chả nhìn rõ mặt ai, còn nhà ở thì cách xa khu thương mại, nên tối về thì khu phố nào cũng yên tĩnh và vắng vẻ đến mức buồn chán.
Anh dừng lại trước một tiệm bán giày và hỏi thăm đường, người chủ tiệm nhiệt tình chỉ dẫn cho anh và còn không quên khen anh có đôi giày Nike tuyệt đẹp. Anh nói lời cảm ơn và theo chỉ dẫn, đi thẳng rồi rẽ trái, đi thêm một đoạn rồi rẽ phải, anh đến trước một con đường rộng lớn nhưng ít nhộn nhịp hơn con đường ban nãy. Hai bên đường là những quán xá nhỏ có căng bạt, không biển hiệu, có một vài tiệm tạp hóa và một khách sạn nhỏ.
“Anh cần thuê phòng phải không?” Cô gái tiếp tân hỏi.
“Không, tôi đến tìm người, một du khách người Mỹ da trắng, cao cỡ tôi, đầu đinh và có nụ cười méo xệch. Tên anh ta là Issac.” Gilbert mỉm cười đáp lại.
“Anh chờ tí!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lua-dao-tai-ngan-hang-wilshire/1986875/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.