Đề thi là dạng trắc nghiệm gồm năm mươi câu, cũng giống so với các đề lúc trước tôi làm.
Nếu như các lần kiểm tra, có lẽ tôi sẽ nhìn ngó xung quanh, có lẽ sẽ quay bút tìm đáp án, nhưng lần này tôi còn chẳng có thời gian mà suy nghĩ. Vừa có chuông báo phát đề, tim tôi rộn lên một nhịp, đề thi so với Hàng Khánh quả thực vượt hơn một bậc.
Đưa tay lên đập đập ngực vài cái, mắt khẽ nhắm lại thư giãn, bác gái nói tinh thần cũng rất quan trọng! Cơ mà hình như có cái gì đó không ổn. Tôi nghĩ nghĩ rồi vô thức xoa xoa cái bụng căng tròn của mình, miệng thầm rủa Vũ Mộc tại sao lấy lắm xôi như thế.
Giáo viên cuối cùng cũng phát đề xuống chỗ tôi, hít sâu một hơi nén cơn tức bụng vào, tôi bắt đầu kiểm tra đề rồi bắt tay vào làm.
Đề này tôi làm được khá nhiều khiến tâm trạng lên hẳn một bậc. Mặc dù phải bỏ mất vài câu nhưng so với lực học của tôi thì hẳn đã hơn nhiều.
"Xột soạt." Hương Nha bên cạnh lại bắt đầu bữa nửa buổi của nó.
Hôm nay là kimpap.
Nó thấy tôi có vẻ thẫn thờ thì vô cùng không cam lòng mà lấy một miếng đưa cho tôi: "Làm được bài không?"
Tôi xua tay í bảo không cần. Giờ này tôi quả thực không nhét nổi nữa. Thêm vào chắc bội thực mất: "Cũng tạm."
Hương Nha lại cười tít mắt cho miếng kimpap vào miệng: "Lần này e là J1 sẽ có mấy suất ra rồi."
Thực ra tôi không nghĩ mình có thể vào J1. Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khuc-tinh-ca/126533/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.