Phải! Kỳ thi này cuối cùng cũng bước vào đỉnh điểm, đó chính là giai đoạn thi các môn chính.
Tôi lúc này cũng không còn rảnh rỗi mà suy nghĩ lung tung nữa, chỉ dám hướng vào một điều duy nhất đó là mấy cái đề cùng bài tập bác tôi cho. Nói chung là chỉ có ăn và học, học lại ăn, thậm chí thời gian xuống căng tin cũng không còn.
Đương nhiên, ba cô gái của tôi vẫn nhàn hạ mà làm những công việc trước đây. Tôi rất nghi ngờ, liệu có phải chúng nó đã học xong chương trình lớp mười rồi hay không?
Mà thôi, không nghĩ đến nữa! Tôi lại cắm cụi ấn số mol...
Ngày mai là thi Hóa rồi!
Tôi còn nhớ ngày đó, Vũ Mộc rất nghiêm túc đưa cho tôi một nắm xôi gấc buổi sáng ép tôi ăn bằng được, chỉ vì nó màu đỏ!
Hàng Khánh hôm đó cũng đặc biệt đến nhà Vũ Mộc sớm hơn thường ngày, ánh mắt so với Vũ Mộc còn nghiêm túc gấp đôi nhét cho tôi một nắm xôi đỗ, chắc vì nó có chữ đỗ!
Đương nhiên, của Vũ Mộc thì bị ép ăn, còn của Hàng Khánh là nhất định phải ăn, vậy nên tôi đành nhồm nhoàm cho hết hai nắm xôi rồi cùng bọn họ đến trường, bản thân không khỏi cảm thán, rốt cuộc ai trong bọn họ nghĩ ra cái trò này?
Như vậy thì chỉ cần ăn hai loại xôi này là sẽ thi tốt liền hay sao? Vừa đỏ vừa đỗ còn gì!
Thật may mắn vì dạ dày của tôi không quá nhỏ nên vẫn có thể chống đỡ được số lương thực kia, nhưng mặt mũi cũng không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khuc-tinh-ca/126532/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.