Chương trước
Chương sau
Edit: Ry

Beta”: chuông

Thử thách thất bại?

Hai chữ "thất bại" quá có thể kích thích thần kinh người chơi, bản năng họ nói rằng không ổn --- Nhưng không đợi những người này có hành động kế tiếp, đát trời bỗng sụp đổ, bóng tối thuần túy bao trùm lấy họ.

Trong bóng tối, họ vụng về sử dụng một vài đạo cụ chiếu sáng, sau đó nhìn thấy ---

Người.

Chung quanh toàn là người.

Dù vậy cũng không đủ để họ lộ vẻ khủng hoảng như thể một giây sau sẽ chết, chỉ là những người này đều là...

Thôn dân đã bị bọn họ giết.

Quái vật ăn no nê thật sự đã rời đi.

Nhưng thôn dân chết đi trở thành bầy quỷ mới.

Đôi mắt thù hằn của đứa trẻ kia trước khi chết lại hiện lên trước mặt họ. Nó u ám căm hận nhìn họ ---

Lần này không có phòng an toàn.

Sức mạnh bị đảo điên.

Người chơi không hề có sức chống trả. Những con quỷ chết trong oán hận mạnh tới khó có thể tin, chúng dùng những thủ đoạn tàn nhẫn nhất hành hạ người chơi tới chết, sau đó mới nuốt họ vào bụng.

Bọn chúng không thèm khát máu thịt con người, nhưng --- Đây là quả báo.

Các người chơi phải nếm trải tất cả tuyệt vọng mà bọn chúng đã phải trải qua trước khi chết. Mà trong quá trình này, người chơi hoàn toàn tỉnh táo.

Họ tỉnh táo tới mức biết được từng chuyện đang xảy ra với mình.

Bên tai là âm thanh đến từ Quy Tắc. Nó sử dụng ngôn ngữ mà nhân loại không thể nghe hiểu. Nhưng khi người chơi bị cắn nuốt, tiếp cận tử vong, hòa làm một với phó bản, họ lại hiểu được thứ ngôn ngữ thần kì đó.

Quy Tắc không nói chuyện với họ, mà đang trò chuyện với một sự tồn tại khác.

[Nhân loại không thể khống chế ta.]

[Chúng dối trá, tham lam, tàn bạo, không thể khống chế dục vọng của mình. Khi sở hữu phó bản, có được sức mạnh vượt xa mọi thứ... Ngài thấy rồi đấy, đây là hậu quả.]

Linh hồn bị xé rách, trước khi mất ý thức, họ trải qua một khoảng lặng dài.

Ý thức dường như không thể tiêu hóa những lời của Quy Tắc, nghe nhưng không hiểu. Khi họ tưởng rằng đó sẽ là âm thanh cuối cùng, lại nghe được một giọng khác lạnh lùng đáp lại.

[... Ừ.]

Âm thanh lạnh lẽo không chút cảm xúc, dường như lại ẩn chứa sự đau buồn sâu sắc... Và thất vọng.

Có đôi khi tử vong cũng là kết cục khiến người si mê.

Tiếc là những người chơi này phát hiện ra, họ không thể chết.

Trải qua vô vàn tra tấn đau đớn, cơ thể họ được tái tạo, cưỡng ép nhét vào từng túi da mới. Sau đó là thống khổ vô cùng đối mặt với nhóm "thôn dân", lặp đi lặp lại giày vò tinh thần này.

Trong bóng tối vô tận, họ chờ đợi, đợi mãi ---

Phó bản lại được mở ra, bắt đầu từ đầu.

Người chơi đã mất hết kí ức không chào đón giải thoát, họ đứng ở cổng thôn, gặp những người chơi gọn gàng xinh đẹp, những khuôn mặt đầy sức sống và ngạo mạn. Họ lộ vẻ dò xét, chủ động lên tiếng: "Xin chào."

"Các bạn là người xứ khác ư?"

*

Nhóm người chơi thứ hai bước vào thử thách.

Nhóm thứ ba.

Nhóm thứ tư.

...

Vô số bi kịch không ngừng tái diễn.

Mà trong cơn tuyệt vọng vô tận ấy, Quy Tắc cũng không ngừng hoàn thiện thế giới này.

Từ thôn trang ban đầu tới trấn nhỏ, rồi thành phố...

Có người chơi phát hiện một người dân trong thành phố trông rất giống một vị người chơi đầu bảng xếp hạng mất tích đã lâu, tò mò điều tra, mơ hồ nhận ra bất thường.

Thế là trong phó bản tiếp theo, tất cả người chơi vào trong đều mất kí ức, quên đi thân phận của mình.

Có người không ngừng tìm hiểu bí ẩn khiến vô số đại lão trên bảng xếp hạng mất tích, đoán rằng họ đã tập thể rơi vào một phó bản có tính nhằm vào, đồng thời nhạy cảm đoán ra bọn họ cũng sẽ có ngày rơi vào cảnh đó, hô hào tất cả người chơi đoàn kết cùng tìm ra vấn đề.

Thế là Quy Tắc nhân từ mở ra hình thức phát sóng trực tiếp cho phó bản này. Mỗi người chơi vào xem sẽ bị cắm vào "neo điểm", chỉ cần thành lập liên hệ, tất cả sẽ bị nhét vào một mạng nhện khổng lồ, không ai có thể trốn thoát.

Khi người chơi trong phó bản thất bại, tất cả những người chơi bên ngoài đã thành lập liên hệ sẽ phải trả một cái giá tương ứng, đó là bị tước đoạt kí ức.

Thường thì Quy Tắc không có quyền tước đoạt kí ức của người chơi ở bên ngoài phó bản. Nhưng sau khi thiết lập neo điểm, thành lập liên hệ, dạng "trao đổi đồng giá" này lại được đồng thuận. Tất cả mọi người, dù trực tiếp hay gián tiếp tham gia vào chuyện này, chỉ cần người yêu, bạn bè, người thân của họ xem livestream, không một ai có thể thoát khỏi tấm lưới này.

Khi kí ức bị xóa bỏ, tất cả tin tức tư liệu nội bộ của người chơi, điểm tích lũy, xếp hạng đều bị chỉnh đốn, mọi dấu vết bị xóa bỏ, không ai nhận ra bất thường.

Người chơi lên vị trí đầu bảng xếp hạng thỉnh thoảng sẽ thẫn thờ đi tuần quanh mình.

Hắn là người mạnh nhất ư?

Nhưng hắn nhớ rằng hắn có mục tiêu noi theo, có thần tượng mình tôn kính, có đồng đội cởi mở và thực lực ngang hàng ---

Không có gì hết.

Hắn trống rỗng ngồi trên đài cao, từ thắc mắc cho tới bình thản, nghĩ rằng mình đã cô đơn quá lâu.

Người chơi không ngừng được thay máu, nhóm người đầu tiên chết đi, sẽ nhanh chóng có người mới được bổ sung vào.

Quá khứ bị quên lãng.

Quá nhiều năm trôi đi, không ai có thể sống sót lâu được như vậy trong trò chơi, nên cũng không ai phát hiện Quy Tắc đã có chút thay đổi nho nhỏ.

Độ nguy hiểm của phó bản đề cao, tỉ lệ tử vong gia tăng gấp bội, NPC luôn rất thân thiết với người chơi, chưa từng có xung đột lợi ích lại trở nên thù hằn tà ác vô cùng.

Thiên phú khó có thể kích hoạt, chi phí ở khu an toàn quá lớn, người người mệt mỏi, vô số người suy sụp không chịu nổi mà tự sát.

Trò chơi vô hạn này mang tên "Sinh Tồn", tất cả đều đang sinh tồn, chết cũng không được.

Không ai phát hiện những biến hóa vi diệu này, các người chơi cho rằng phó bản "sinh tồn" vốn dĩ đã vậy.

Sự tồn tại nhận ra những biến hóa này lại không phải "người". Thần lẳng lặng quan sát người chơi như bầy kiến đi qua từng thế giới nhỏ, đưa ra nghi vấn.

[Mi đang làm khó bọn họ.] Thần nói, dường như không hiểu mà hỏi tiếp: [Tại sao?]

[Bọn họ quá yếu ớt.]

Quy Tắc lại thất vọng thở dài: [Vị trí kia đã để trống quá lâu. Ta cần phải huấn luyện cho họ mạnh mẽ hơn thì mới xuất hiện được người thừa kế.]

Như vậy là sai ư?

Thần suy tư, bị logic đơn giản đó đánh lừa... Để người chơi trở nên mạnh hơn hình như cũng chẳng có gì sai.

Thế là Thần nói: [Ừ.]

Nhưng tình huống không thay đổi, thử thách cuối cùng luôn là thất bại. Thôn làng nhỏ trở thành thành thị phồn hoa, cũng trở thành nơi chôn thây của người chơi.

Vô số người chơi ưu tú xuất sắc, kết thúc cuộc đời mình ở đây.

Không đúng.

Tất cả đều không đúng.

Thần nói: [Thử thách của mi có vấn đề.]

Quy Tắc đáp: [Không có vấn đề.]

[Chỉ là nhân loại không phù hợp làm chúa tể.] Quy Tắc xót xa nói: [Mà đã không thể dừng lại nữa.]

Trải qua vô số thử thách, mặc dù hình thức có khác biệt, nhưng bản chất vẫn là quy về vấn đề hai chọn một.

Tất nhiên cũng có vài lần, có người chơi sống sót lại không hề thẹn với lương tâm ---

Họ không giết bất cứ cư dân nào trong thành phố, chỉ dốc sức sống sót. Thậm chí còn cố gắng dùng sức mạnh của mình để ngăn cản thảm họa, dù ý thức được chỉ có để quái vật cắn nuốt thêm nhiều máu thịt thì chúng mới biến mất, lại vẫn cứ đi cứu giúp những cư dân gặp nguy hiểm kia.

Nhưng rồi họ vẫn "thất bại". Vô số dân chúng không thể chống chọi chết đi, người chơi sống sót thở hổn hển giữa núi thây biển máu, đau đớn và bi thương lẫn không đành lòng đánh úp họ. Họ còn sống, nhưng cũng đầy mình thương tích.

Dù vậy, họ cũng không thể vượt qua thử thách.

Khi thủy triều quái vật kết thúc, họ rơi vào quỷ vực.

Những công dân được cứu trở thành quỷ quái, họ sẽ không làm gì người chơi, nhưng sẽ không, hay đúng hơn là không thể ngăn cản những con quỷ khác.

Thế là những người chơi không thẹn với lương tâm ấy vẫn bị tàn nhẫn tra tấn tới chết, ý thức tan biến trở thành một phần của phó bản, vĩnh viễn dừng chân ở đây.

Giống như Quy Tắc nói: Không thể dừng lại được nữa.

Các quỷ hồn trong quỷ vực hầu hết là người chơi bị ép phải ở lại đây. Vô số lần bị từ bỏ, vô số lần bị giết chết, bị cắn nuốt, họ không thể ngừng lại vòng luẩn quẩn, sống mơ mơ màng màng, càng lúc càng lún sâu.

Thù hận khổng lồ bao trùm mảnh đất chết chóc này, sợ hãi và đau khổ ở khắp nơi thẩm thấu vào xương tủy họ, mỗi giây tồn tại đều làm hận thù sâu sắc thêm.

Thử thách theo từng lần thất bại cũng tăng dần độ khó. Người chơi mới bị đẩy vào tử cục trở thành oán quỷ mới, người chơi cũ lặp lại tử vong tra tấn mà hận thù càng sâu. Chỉ cần tồn tại đều xứng đáng bị hận.

Ở trong quỷ vực đã khôi phục lí trí, những người chơi hàng đầu đã từng là con cưng của trời nay hóa quỷ, dùng ánh mắt tham lam nhìn những người chơi mới ---

Bọn chúng đã bị nhốt quá lâu trong quỷ vực, sao có thể tha cho những "tân binh" đã bước vào đây được.

Người chơi đi cùng bước đường với tiền bối, giống như mật đường tan chảy trong quỷ vực, hòa làm một thể với phó bản, vĩnh viễn không thể chia lìa.

Bị ngoại lực thúc đẩy, bánh răng số phận càng xoay càng nhanh, không bao giờ có thể dừng lại.

Đây là tử cục, là nơi chôn cất người chơi.

[Như vậy không tốt sao?] Quy Tắc hỏi: [Quyền lực vĩnh viễn nằm trong tay chúng ta.]

Thần không đáp, chẳng qua là thấy không thú vị.

Quá vô nghĩa.

Nhận ra điều này, Thần quyết định ngủ say.

--- [Khi nào có người vượt qua thử thách hãy gọi ta.]

Quy Tắc hiếm hoi mà không trả lời Thần.

Sẽ không có ngày đó.

Không bao giờ có.

Nó đã toàn quyền khống chế trò chơi.

Nó là Quy Tắc, Quy Tắc ngưng tụ tạo ra nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.