Edit: Ry
Beta: chuông
Ánh bạc của vụ va chạm dường như chiếu sáng nửa bầu trời.
Ánh sáng chói lọi ấy khiến thanh niên đã quen với phát xạ của súng năng lượng cũng không khỏi sợ hãi và khó chịu, quay đầu đi, nhắm đôi mắt đã cay xè.
Nhưng vừa nhắm mắt lại, y đã sợ hãi nghĩ ra ---- Không đúng!
Y chưa từng thấy ánh sáng mãnh liệt như vậy, dù là trời có tối mịt đi nữa thì nó cũng quá chói, rốt cuộc là ---
Y đè nén bản năng, buộc bản thân mở mắt. Đôi mắt đỏ bừng rịn ra chút chất lỏng. Sau đó thanh niên thấy được cảnh tượng cả đời mình cũng không thể quên.
"!"
Cú sốc này khiến y tưởng mắt mình bị kích thích quá độ nên nhìn thấy ảo giác.
Trên bầu trời mờ tối không ánh sáng, có một người đang lơ lửng.
Bên cạnh cậu có một đốm sáng thay thế cho trăng tròn, khiến thiếu niên giống như một vị thần.
Khối vật chất trong tay cậu quá sáng, khiến không ai có thể thấy rõ thiếu niên trông như thế nào. Thanh niên vô thức bỏ qua khuôn mặt cậu, sự chú ý tập trung hết vào bàn tay được ánh sáng bao phủ kia.
Nó là một bàn tay rất đẹp.
Khớp xương thon dài, trắng nõn như ngọc, ánh bạc phủ lên da thịt càng khiến nó bóng mượt như tượng, ngay cả "trăng non" phản chiếu trên móng tay cũng đẹp không lời nào tả xiết.
Lúc này thì thanh niên không có tâm trí để tán thưởng bàn tay như tuyệt tác đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3648304/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.