Edit: Ry 
Câu hỏi này hết sức hâm hấp, nhưng May Mắn A nhìn vẻ nghiêm túc của họ, có vẻ như là châm chước rất kĩ rồi mới nói ra, làm anh ta cũng ngần ngại, sau đó bình tĩnh khẳng định: "Tất nhiên rồi." 
Còn lặp lại để cường điệu: "120 triệu." 
Hai người: "." 
Ánh nhìn của họ tức thì có thêm sự nhẹ nhõm, và chút khinh bỉ rất rõ. 
Thật quá khinh thường người khác! 
Không phải là tiền tài không đả động được lòng người, nhưng với người chơi lúc nào cũng ở trong tình thế nguy hiểm như họ, kể cả khi dán đầu trên quần thì cũng chỉ có những kẻ nông cạn ham mê vật ngoài thân, mờ mắt trước châu báu vàng bạc, hoặc là nặng hưởng thụ vật chất mới bị đả động thôi. Nhưng những kẻ đó có thật sự bị đả động đi chăng nữa thì cũng là muốn giao dịch ở khu an toàn (mà điểm tích lũy đã thay thế tiền tệ rồi),ai để ý tới tiền trong phó bản bao giờ... Chúng thật sự chỉ là những con số những tờ giấy, sống không cầm được, chết không mang theo. 
Đúng là ở vài phó bản nó rất hữu dụng với NPC, nhưng cũng bị hạn chế. 
Dùng tiền để trao đổi với NPC thì thôi, đây lại là với người chơi --- 
Khinh ai hả? 
Đừng nói là May Mắn A bảo 120 triệu, anh ta có nói 1 tỉ bọn họ cũng không chớp mắt. 
Đồng thời gạt bỏ ý nghĩ May Mắn A "không có thành ý" ban nãy, chuyển sang... Tên này đầu óc chắc có vấn đề. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3646214/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.