Edit: Ry 
May Mắn A ngồi thẳng người, nghiêm chỉnh trả lời: "Đúng vậy." 
Anh ta còn nhớ sứ mệnh của mình, chứ coi hai người kia đi, đực mặt ra như bị mộng du, sa sút như cái cây bị gió bão bẻ gãy hết thân cành. 
May Mắn A nghĩ ngợi, vô số thứ chạy trong đầu, cũng không xoắn xuýt quá lâu, bắt đầu thong thả nói: "Người ta nói quân tử không cướp thứ trong lòng người khác. Hôm nay tôi tới đây là muốn cậu Nguyên phải từ bỏ những thứ yêu thích, đúng là rất có lỗi. Nhưng tôi vẫn hi vọng cậu có thể cân nhắc một chút, lần này tôi mang tới thành ý lớn nhất." 
Ánh mắt anh ta vô cùng chân thành, giọng điệu thong dong không hề có ý uy hiếp, thậm chí là rất khách sáo. 
Người bán sẽ luôn có thiện cảm với khách hàng như thế, sẽ muốn tiếp tục trao đổi với anh ta. 
Mang tới thành ý lớn nhất, tất nhiên cũng chuẩn bị đủ cái giá. 
Giá May Mắn A định ra là 80 triệu. 
Cái giá này với một mảnh đất rộng như vậy cũng không hẳn là cao, nằm trong mức cho phép. 
Nhưng phải biết 80 triệu này không bao gồm tiền thủ tục và phí khai thác, chỉ là cái giá để chuyển nhượng quyền sử dụng. Trừ hao chi phí mua ban đầu, chỉ cần Nguyên Dục Tuyết chịu chuyển nhượng thì cậu đúng là kiếm đẫm. 
Đã thế 80 triệu này còn không phải là trả góp, là vốn lưu động có thể lấy ra ngay, tiền tươi thóc thật. Nếu không phải miếng đất đó rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3646213/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.