98. Sống Thử Ở Nhà Ma (5): Có thứ gì đó rơi từ trên lầu xuống, nghe cái "rầm".
Edit: Ry
Bát canh thịt đó lại thơm một cách lạ thường.
Mùi của nó rất nồng, người chơi đang ngồi cách cực xa vẫn ngửi được. Nồi canh này giống như một thúng dầu trơn bỏ đầy thịt thừa và xương cốt, nấu lên, không thể nói là ngon, nhưng không hiểu sao nó lại khơi gợi cảm giác thèm thuồng của mọi người. Họ không kìm lòng được đứng dậy nhìn nồi canh nho nhỏ, trông như rất muốn được chia cho một chén.
Mà chị Đỏ lại thảng thốt, bị mùi thịt kia hun cho ngây người. Chẳng hiểu sao lúc này chị thèm ăn vô cùng, nuốt một ngụm nước bọt, rất muốn bất chấp tất cả nhấm nháp món canh kia --- Nhưng chị bị Nguyên Dục Tuyết nhẹ nhàng kéo lại. Ngón tay lành lạnh của thiếu niên giống như bông tuyết rơi trên da, lạnh buốt, khiến chị rùng mình, tỉnh táo lại nhận ra, sao mình có thể mất kiểm soát như vậy.
Với cả canh mà chị nấu là canh ngọt, sao tự dưng lại thành nồi canh thịt sặc mùi thế kia?
Sắc mặt chị có chút khó coi, nhưng đã lí trí trở lại, ánh mắt nhìn chằm chằm nồi canh quen thuộc kia.
Bên cạnh nồi có đặt một chiếc thìa to, Nguyên Dục Tuyết rủ mắt, bỏ thìa vào trong nồi vớt thứ bên dưới ra. Đó là một đống thịt nát thành cục đỏ thẫm trông như nội tạng bị nấu chín. Mùi thịt càng thêm nồng, Tiểu Minh ngồi gần đó đã đứng dậy, tuy vẫn là vẻ nhút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374103/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.