Thượng Quan Dạ bị nàngkhông lưu loát hoàn toàn khơi dậy dục hỏa, hai tròng mắt trầm xuống, lưỡi càngđốt nóng. Đầu lưỡi linh hoạt cuồng dã quấy trong miệng thơm, nhân lúc nàng thannhẹ, chộp lấy hương vị ngọt ngào của nàng.
“Um...” nụ hôn quá đỗi kịch liệt, khi Độc Cô Sương cảm thấy mình sắp không thểhô hấp, Thượng Quan Dạ buông nàng ra, nhưng lúc này nàng cũng đang bị nâng dụchỏa lên, lại bị buông ra, trong lòng có chút thất vọng.
“Sương nhi, đừng nóng vội, vi phu chẳng qua là lấy hơi mà thôi.” Thanh âm tàkhí của Thượng Quan Dạ rơi xuống, lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi củaĐộc Cô Sương.
Lần hôn này, thật dài mà nhẵn nhụi, không kịch liệt giống mới vừa rồi, nhưngcũng có hương vị khác.
Độc Cô Sương hừ nhẹ một tiếng, rất ưa thích nụ hôn dài này, thần trí mù mịtkhiến cho nàng thuận theo khát vọng, hé mở miệng thơm, mặc hắn đưa đầu lưỡithăm dò vào.
Phản ứng của nàng làm Thượng Quan Dạ rất hài lòng, nếm đến ngọt ngào khiến chohắn thõa mãn rên rỉ lên một tiếng, đầu lưỡi trêu chọc cái lưỡi, liếm khắp mỗimột chỗ trong miệng nhỏ nhắn, quấy lên nước miếng hương vị ngọt ngào, cuối cùnglại cuốn lấy thơm mềm, mút vào, quấn lấy nhau.
Thân thể hai người cũng dần dần nóng lên, cách y phục, liếm nhau.
Thượng Quan Dạ có chút vội vã cởi y phục Độc Cô Sương ra, ngón tay khẽ vuốt veda thịt nhẵn nhụi của nàng, theo đầu ngón tay ấm áp của hắn chạm vào, thân thểĐộc Cô Sương trở nên nhũn ra.
Nếu không phải Thượng Quan Dạ ôm, sợ rằng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582935/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.