# đã che giấu #
Nhưng ——
Vào lúc muốn chết này, cửa phòng bị người gõ.
“Dạ, người ở đâu?” thanh âm trong trẻo lạnh lùng rồi lại thẹn thùng của Tuyếtcông tử, vang lên ở ngoài cửa.
Từ lần trước gặp mặt, Tuyết công tử cũng đi theo Thượng Quan Dạ trở lại, bất kểThượng Quan Dạ trừng hắn, hung hắn như thế nào, hắn đều không chịu đi, nói gìThượng Quan Dạ ở đâu, Bạch Tuyết hắn cũng đến đó, sinh là người Thượng Quan Dạ,chết là quỷ của Thượng Quan Dạ.
Chính là bởi vì Bạch Tuyết cuốn lấy chặt, Độc Cô Sương mới có thể khẩn trươngdùng mỹ nhân kế để giữ lòng Thượng Quan Dạ.
“Đáng chết.”
“Đáng chết.”
Thượng Quan Dạ và Độc Cô Sương đồng thời mắng ra tiếng. Bị quấy rầy khiến tronglòng hai người hận không được thể bóp chết Tuyết công tử này.
Tuyết công tử ngoài cửa thấy Thượng Quan Dạ lâu không trả lời một tiếng, khôngkhỏi tội nghiệp nói: “Dạ, người không mở cửa, vậy ta đi vào nhé?”
Cái gì?
Hắn muốn đi vào?
Độc Cô Sương và Thượng Quan Dạ không khỏi vội vàng nhảy dựng lên, Thượng QuanDạ kéo quần rồi mới phát hiện Độc Cô Sương đang nhìn một đống vải vụn trên đấtoán niệm vô cùng.
Thượng Quan Dạ ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó tay mau kéo Độc Cô Sương vàotrong chăn, bao chặt lấy nàng, tuyệt đối không thể để Tuyết công tử chết tiệtkia thấy, coi như là một ngón tay cũng không được.
Làm xong tất cả, Thượng Quan Dạ lạnh lùng đi trước, mạnh mẽ mở cửa, đôi mắtmang theo sát khí nhìn chằm chằm Tuyết công tử ngoài cửa.
“Cút.”
Tuyết công tử rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582928/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.