“Không cho đổi.” ThượngQuan Dạ kích động hô lên.
Đùa gì thế, thân là nữ nhân của Thượng Quan Dạ hắn, muốn nhìn nam nhân khác,không có cửa đâu.
Đối với đối thoại của Thượng Quan Dạ và Độc Cô Sương, tất cả mọi người đều rốirít lắc đầu. Chuyện lạ hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều, ai cũng khôngnghĩ tới, nhân vật yêu nghiệt danh chấn thiên hạ Đệ Nhất Công Tử, lại là ngườiyêu trẻ con.
Ánh mắt của Chung Ly Tuyệt vẫn rơi vào trên người Hướng Tiểu Vãn, muốn nói rồithôi, cuối cùng hắn vẫn đánh vỡ trầm mặc, lên tiếng. “Tiểu Vãn...”
Hướng Tiểu Vãn đưa mắt nhìn về Chung Ly Tuyệt, nàng mất đi trí nhớ đối với vị hoàngđế trước mắt như hắn cũng không có bất kỳ cảm giác nào, lễ phép cười nhạt vớihắn. “Hoàng thượng, lần này chúng ta tới là mang Thượng Quan Dạ trở về.”
Chung Ly Tuyệt vẫn nhìn nàng, ánh mắt sâu không thấy đáy làm như muốn khắc nàngvào vĩnh hằng. Hồi lâu, hắn gật đầu lãnh đạm nói: “Được, các ngươi rời đi đi.”
Cứ như vậy, Hướng Tiểu Vãn và Thượng Quan Dạ rời đi hoàng cung, trở lại phủtướng quân.
Bên trong phủ tướng quân, Độc Cô Diễm lẳng lặng ngồi trên ghế, hai tròng mắttan rã vô thần, sắc mặt tái nhợt không có bất kỳ biểu tình nào.
Bên cạnh hắn, một bé gái ba tuổi bưng một bát cháo, tỉ mỉ đút Độc Cô Diễm ăn.
Bé gái này chính là Tiểu Anh Đào, từ lần trước Thượng Quan Dạ phát hiện bé gáinày, liền đem đứa bé hiểu chuyện này về bên cạnh Độc Cô Diễm hầu hạ Độc CôDiễm.
Ba ngày trước sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582915/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.