“Nhũ mẫu, làm sao bây giờ?Ông ta thật đụng nát cửa đá rồi.”
“Bình tĩnh, nhũ mẫu đi ra xem một chút, các con cẩn thận ở lại trong này, ngànvạn lần không được ra ngoài.”
“Nhũ mẫu, người đừng đi.” Quá nguy hiểm.
Hướng Tiểu Vãn khẽ mỉm cười với năm tiểu quỷ. “Các con yên tâm, nhũ mẫu khôngcó việc gì.” Thần công Nhất Mã Bình Xuyên của nàng đã luyện tốt rồi, coi nhưđấu tay đôi với Tiểu Xuân Tử, cũng sẽ không thua quá thảm.
Hướng Tiểu Vãn đi ra ngoài, vòng qua hòn đá bị bể, nàng đi tới trước mặt TiểuXuân Tử cẩn thận kiểm tra.
Vươn tay thăm dò hơi thở của Tiểu Xuân Tử, còn có một chút hơi thở rất yếu.
Hướng Tiểu Vãn sửng sốt, đang muốn đứng lên, nhưng lúc này lại bị Tiểu Xuân Tửnắm tay lại.
“A...” Bản năng, Hướng Tiểu Vãn sợ hết hồn, phát ra tiếng thét chói tai.
Một tiếng thét chói tai này, khiến cho Bạch Bàn Bàn và Kim công công vốn là nằmtrên mặt đất giả chết bị dọa cho sợ đến nhảy lên.
“Chuyện gì xảy ra?”
Hai người nhảy lên, nhìn Tiểu Xuân Tử nằm dưới đất, kinh ngạc.
Bạch Bàn Bàn: “Ông ta, ông ta thật lấy đầu đâm vào cửa đá hả?”
Kim công công: “Hình như vậy.”
“Sẽ không chết chứ?”
“Khó nói lắm.”
Hướng Tiểu Vãn phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm hai người này. “Này, haingười các ông đang nói thầm gì đó?”
Lúc này Bạch Bàn Bàn mới chú ý tới Hướng Tiểu Vãn, gương mặt kích động: “Tiểusư muội, là muội.”
Tiểu sư muội? 囧, mập mạp này là sư huynh của nàng?
Bạch Bàn Bàn thấy Hướng Tiểu Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582912/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.