“Thật sao?” Độc Cô Hoanghe xong, gương mặt kích động. “Vậy chúng ta đi ngay bây giờ tìm Thượng Quansư thúc tới.” Nói xong, Độc Cô Hoa liền đẩy cửa đi ra ngoài.
“Ai, Tiểu Ngũ, đệ chờ một chút.” Đi nhanh như vậy làm cái gì.
Sau lưng bốn tiểu quỷ cùng Hướng Tiểu Vãn cũng đuổi theo.
Bọn họ đi ra ngoài không bao lâu liền phát hiện cả Vô Sinh cốc yên lặng đến cóchút không bình thường. Tuy nói Vô Sinh cốc rất an tĩnh, nhưng loại an tĩnh nàyquá kỳ quái, theo lý mà nói trước phòng bọn họ phải có người canh giữ mới đúng,nhưng lại không có ai canh giữ ở gian phòng bọn họ, ngay cả hành lang dài thôngđến đại điện, cũng không một bóng người.
Độc Cô Hoa ở Vô Sinh cốc qua một đoạn thời gian, lúc này thấy an tĩnh khácthường như thế, không khỏi cau mày. Cậu ngừng lại, quay đầu hướng bốn tiểu quỷcùng Hướng Tiểu Vãn sau lưng nói: “Mọi người cẩn thận, hình như có chuyện rồi.”
Hướng Tiểu Vãn cùng bốn tiểu tử cũng phát hiện dị thường, lúc này mọi ngườithần sắc ngưng trọng.
Lão Đại: “Tiểu Ngũ, có phải Hắc Diệu biết đệ muốn rời khỏi, cố ý làm như thếkhông?”
“Không thể nào. Sư phụ người hiện giờ vẫn còn trong mật thất, hơn nữa cho dù sưphụ đi ra, cũng sẽ không làm thế. Ông ấy sẽ không để cho đệ rời đi đâu.” Thanhâm của Độc Cô Hoa rất khẳng định.
“Vậy sẽ không phải là ông ta biết chúng ta sẽ vì ông ta tìm thuốc giải, cho nêncố ý để chúng ta rời đi chứ?” Độc Cô Sương nháy mắt hỏi ra tiếng.
“Điều này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582904/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.