Ánh mắt Hắc Diệu âm trầmnhìn chòng chọc Độc Cô Sương một cái, lại nói với Hướng Tiểu Vãn: “Không muốnbất kỳ đứa nào trong bọn chúng có chuyện, nàng tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời.”
Hắc Diệu ném ra một câu nói như vậy, ném xuống Độc Cô Ly và Độc Cô Phi liền rờiđi.
Khi Hắc Diệu đi rồi, Độc Cô Sương hết sức khinh bỉ làm mặt quỷ với bóng lưngcủa hắn. Khi dễ trẻ con, không biết xấu hổ.
Hướng Tiểu Vãn vẫn ngơ ngác đứng ở nơi đó, thần sắc ngây ngô, giống như là đangsuy nghĩ chuyện gì.
Độc Cô Ly và Độc Cô Phi thấy Hướng Tiểu Vãn, lập tức ra sức nhào tới.
Độc Cô Ly ôm Hướng Tiểu Vãn, mặt khó chịu của đứa trẻ đã trở về, cậu cọ cọ ởtrên người Hướng Tiểu Vãn, cau mày nói: “Nữ nhân đáng chết, người biết chúngcon lo lắng người thế nào không, lại rời đi không nói một tiếng, còn không chịutới tìm chúng con, cũng may chúng con tìm được người.”
Hướng Tiểu Vãn nghi ngờ xoay người nhìn chằm chằm Độc Cô Ly. “Con là ai?”
Lời vừa nói ra, Độc Cô Ly ngu luôn. “nhũ mẫu, người, người mới vừa nói gì?” Nóigiỡn? Nhũ mẫu lại không biết cậu?
Độc Cô Phi thấy thế, đánh về phía Hướng Tiểu Vãn. “Nhũ mẫu, người nên biết tạihạ nha, người còn nợ tại hạ chưa có dạy thần công đó, người nhất định phải biếttại hạ mới đúng, vậy phải làm sao mới tốt đây?”
Hướng Tiểu Vãn liếc nhìn vẻ mặt kích động của Độc Cô Phi, phát hiện dáng dấpĐộc Cô Phi và Độc Cô Khuynh cực kỳ giống, nếu như không phải là khí chất khônggiống nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582901/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.