Tiếng động này, làm tấtcả mọi người phục hồi lại tinh thần, mọi người tức đỏ mắt, cầm nghiêm chỉnh túigạo nếp ném vào Hắc Diệu nhưng gạo nếp kia ném lệch, bị Hắc Diệu dễ dàng tránhra.
“A... Làm sao bây giờ? Gạo nếp không có?”
“Đều là ngươi, ném loạn cái gì, bây giờ chúng ta lấy cái gì tới cứu tướng quâncùng phu nhân.”
“Đúng là, ném thẳng không được, còn bày đặt ném vòng, giờ thì sao, gạo nếp hếtrồi.”
“Dựa vào các ngươi, đi chết đi.”
Oanh một tiếng, một gã ám vệ hung hăng đánh vào thân thể Hắc Diệu, Hắc Diệu mộtchút phản ứng cũng không có, ám vệ kia cũng chết.
Những người khác nhìn thấy một màn này, rối rít cắn răng xông tới.
“Ta liều mạng, cho dù chúng ta chết, cũng muốn giúp tướng quân tranh thủ mộtchút thời gian.”
Oanh ——
Oanh ——
Oanh ——
Liên tiếp mấy tiếng, tất cả mấy chục ám vệ đều chết đi.
Mặc dù Hắc Diệu không có bị thương, nhưng dùng độc Hồng Nhan Lệ để thao túng đãkhá chậm lại, Độc Cô Diễm kiên nghị ý chí bình tĩnh, hắn nhìn Hướng Tiểu Vãnnằm trên mặt đất, gương mặt đau đớn, siết chặt hai tay, xoay người đi về phíaHắc Diệu.
“Hắc Diệu, hôm nay Độc Cô Diễm ta chết, cũng muốn cùng ngươi đồng quy vu tận.”Nói xong, hắn tung người đánh về phía Hắc Diệu.
Trong nháy mắt, Độc Cô Diễm đem độc dược đã sớm chuẩn bị xong lấy ra, đây là từlúc hắn biết được mình trúng Hồng Nhan Lệ, từng sai người âm thầm vì mình chếtạo tuyệt độc, loại độc này vô sắc vô vị, chỉ cần khẽ thấm vào da, liền có thểgiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582891/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.