“Thật là một quái nhân vôcùng quật cường.”Hướng Tiểu Vãn nhìn hướng Hắc Kỳ ly khai, lẩm bẩm một câu liềnxoay người rời đi.
Lúc này nàng muốn tìm một nơi không có ai, yên lặng luyện công.
Chính là trước đó tại thiên viện phát hiện ra Hắc Kỳ là nơi không tệ, nàngquyết định đến đó luyện công.
Mới vừa ngồi trên tảng đá lớn không bao lâu, liền nghe đến thanh âm, tất tấttác tác nàng sửng sốt mở mắt.
Sẽ không phải là chỗ này còn người bị thương nữa chứ.
Đang lúc nàng chuẩn bị nghiêng đầu, một bàn tay nặng nề vỗ vào trên vai củanàng, dọa cho nàng sợ đến mức nhảy trên tảng đá.
“Hắc hắc hắc, Hướng cô nương đừng sợ, là học phái Tạp Gia ta.” Thanh âm bénnhọn, âm nhu vang lên từ sau lưng Hướng Tiểu Vãn.
Hướng Tiểu Vãn chưa tỉnh hồn quay đầu lại, thấy rõ người tới lại là Kim côngcông.
Nàng hung hăng trợn mắt nhìn Kim công công một cái. “Kim công công, ông muốnchết phải không, có biết lúc tay ông vỗ vào bả vai của ta, ta chết bao nhiêu tếbào không.” Di, không đúng, Kim công công làm sao biết nàng ở chỗ này? Trời ạ,không tốt, Kim công công này là người của Chung Ly Tuyệt, sẽ không phải làphụng mệnh muốn bắt nàng trở về chứ.
Hai tay khoanh trước ngực, mặt dữ tợn. “Lão già kia, không được bước tới, tớigần nữa ta sẽ không khách sáo với ông, nói cho ông biết nha, ta đã từng luyệnqua Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trong truyền thuyết đó, chính là phất nhẹ tay cũngkhiến ông chết thảm, tâm can tỳ phế thận cũng sẽ bị đánh văng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582878/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.