Độc Cô Sương ngây dại, mởto hai mắt đứng ở nơi đó, quên mất chạy đi.
Một vài cây kiếm bén nhọn, lập tức sẽ chém vào trên người của Độc Cô Sương, độtnhiên Hướng Tiểu Vãn hét lớn một tiếng, toàn thân bộc phát một loại lực lượngbất cứ giá nào, ôm chặt lấy Độc Cô Sương, nghiêng thân tránh ra một bên.
Ra tay mau, chính xác, hung ác, bộ dạng của cao thủ hạng nhất.
Người áo đen kia nhìn sửng sốt, ngay sau đó cười lạnh nói: “Hắc hắc, không nghĩtới nơi này sẽ có một võ lâm cao thủ, bất quá rơi vào trong tay ta, đừng mongchạy thoát.” Người áo đen kia hướng tới Hướng Tiểu Vãn, kiếm kia vèo vèo đâmmấy kiếm.
Hướng Tiểu Vãn liều mạng ôm Độc Cô Sương, dùng thân thể của mình ngăn ở trướcngười của Độc Cô Sương, lấy tư thế theo bản năng của nàng đi bảo vệ bé.
Nhất định không thể để cho Sương nhi có chuyện, năm tiểu tử này cũng không thểgặp chuyện không may, nàng nhất định phải bảo vệ bọn chúng.
Giờ phút này Hướng Tiểu Vãn càng thêm dựa vào một cỗ nghị lực, nhanh chóngthoáng qua sát chiêu của người áo đen kia.
“Đáng chết, như thế này mà có thể né tránh bốn kiếm của ta, nữ nhân đáng chết,xem đây, ta nhất định sẽ giết chết ngươi.” Người áo đen bị bộ dạng lung tung nétránh của Hướng Tiểu Vãn giận đến hắn cắn răng, kiếm dài trong tay càng thêmhung ác hơn vừa rồi.
Hướng Tiểu Vãn ôm Sương nhi thở hồng hộc, nhưng nàng cũng không có buông thachạy trối chết, lúc người áo đen không có chú ý, Hướng Tiểu Vãn nháy mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582853/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.