Mẹ?
Năm tiểu quỷ này là đang gọi nàng sao?
Hướng Tiểu Vãn lăng lăng quay đầu lại, lại liếc thấy bất mãn trong mắt năm tiểuquỷ.
囧, Ngũ gia hỏa này không phải là thay Độc Cô Diễm bấtmãn đó chứ? Trời đất chứng giám, nàng tuyệt đối không có ý tứ gì khác, chẳngqua là thuần túy thưởng thức mà thôi.
Đám người xung quanh nghe đến chữ mẹ này, bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
“A, muốn chết sao, tuổi của nàng ta còn trẻ mà liền sinh nhiều như vậy.”
Ánh mắt Hướng Tiểu Vãn hướng người nói chuyện kia nhìn qua,囧, phía sau lưng một, trước mặt ôm một, tay trái tayphải chia ra dắt hai, trong bụng còn ôm một.
Ta nói đại tỷ, tỷ cũng không kém đâu, còn cảm khái cái gì.
“Không phải sao, ngươi đã làm mẹ của nhóm trẻ con, cũng đánh chủ ý tới Đệ NhấtCông Tử của chúng ta, sao không tự soi gương nhìn lại mình đi.”
Di, đây không phải là đại mụ mới vừa rồi khổng tước xòe đuôi đó sao? 囧, nên soi gương chính là bà đó, bà cho rằng bà cắmmười cây trâm chính là phượng hoàng sao, bà nha, rõ ràng chính là một gà rừng.
“Đúng vậy, nhìn dáng vẻ gầy như que củi của nàng ta, cũng dám đánh chủ ý đến ĐệNhất Công Tử của chúng ta, thiệt là.”
Vị đại nương hình thể khổng lồ này, liền thể hiện hình thể ‘vĩ đại’ kia, ta nàodám tranh với người.
Một đại thúc đứng ra, một bộ hảo tâm khuyên. “Này, ta nói vị xấu nữ (nữ nhânxấu xí) này, ngươi lớn lên như vậy coi như xong, đừng đứng ra mất mặt.”
Xấu nữ?
“Đại thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582852/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.