Bên trong phòng của HướngTiểu Vãn, một bóng trắng từ cửa sổ thoáng qua một cái, trực tiếp nhảy vào.
Nàng nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện cũng không có chỗ đặc biệt gì, khẽ nhíulông mày, nữ tử áo trắng xoay người, đang định tung người rời đi.
Ở trong nháy mắt này, cửa sổ bịch một tiếng đóng lại.
Nữ tử áo trắng giễu cợt cười một tiếng dưới khăn trắng. “Đóng cửa sổ, luôn sẽcó một cánh cửa khác mở ra, Tây Môn Thiên Tuyết ta, không đi đường tầm thườngđâu.”
Dứt lời, nữ tử áo trắng nghênh ngang đi tới cửa giống như đi dạo trong nhàmình.
Ken két ——
Đưa tay mở cửa, ngay trong nháy mắt này, một vật thể không rõ từ đỉnh đầu củanàng thần tốc rơi xuống.
Rào rào —
Nữ tử áo trắng bị xối toàn thân ướt đẫm, nàng hận hận cắn răng, liếc nhìn bốnphía, cũng không có phát hiện bất cứ dị thường nào. Ngẩng đầu, một thùng gỗtrên cửa đang cô đơn nhộn nhào.
Hít hà giọt nước trên người, sắc mặt thực ngưng trọng. “Này, này, này lại làThất Bộ Xuyên Tràng Tán.
Chân ở giữa không trung của nữ tử áo trắng, mạnh mẽ dừng lại, ánh mắt kinh hãihướng bốn phía quét tới. “Kẻ nào, kẻ nào dám can đảm dùng độc hại ta, báo radanh hiệu, Tây Môn Thiên Tuyết ta một đấu một với ngươi.”
Thanh âm của nàng vừa rơi xuống, liền thấy năm điểm tối vọt về phía này.
Tây Môn Thiên Tuyết cả kinh, không chú ý hình tượng lạnh như băng, xé tiếngthét chói tai. “Ngươi, ngươi, các ngươi là ai?”
Năm người mang mặt nạ đáng sợ, xuất hiện ở trong ánh trăng trắng lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582841/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.