Thiếu gia, tiểu thư?Chẳng lẽ năm dã hài tử này chính là tiện chủng mà thê tử đáng chết của Độc CôDiễm lưu lại?
Đáy mắt lạnh lùng thoáng qua một tia ác độc, nhưng rất nhanh, ác độc kia tảnđi, ngược lại biến thành kinh hoảng và đau lòng. Tay của nàng đưa đến bắp đùi,hận hận bấm mình một cái, chỉ cần nặn ra vài giọt lệ.
Trong lòng đắc ý cười lạnh. Ngày thường nàng luôn muốn tìm cơ hội gặp năm tiệnchủng kia một lần, nhưng Độc Cô Diễm luôn không để cho nàng gặp, ngay cả hoànghuynh cũng không giúp nàng. Giờ thì tốt rồi, nàng cuối cùng có cơ hội tiếp xúcnăm tiện chủng này, hừ, dùng thân phận của nàng, chỉ cần xài chút thủ đoạn, cònsợ thu phục không được năm tiện chủng này sao, chỉ cần nàng ngồi lên vị trí tướngquân phu nhân, đến lúc đó lại vụng trộm thu thập bọn chúng.
Mắt thấy năm đứa trẻ sẽ phải hung hăng té rớt trên mặt đất, cửa phòng HướngTiểu Vãn nhanh chóng mở ra, một mạt bóng trắng xẹt qua, đem năm tiểu tử sắp ngãxuống, đồng loạt đỡ lấy, chân chạm một cái, xinh đẹp xoay người, năm tiểu tửkia liền được an toàn đặt ở trên đất, mà bóng trắng đó, cũng rơi vào trên đất.
Ánh mắt lạnh lùng, hung hăng trừng hướng Chung Ly Yến. “Tam công chúa, hài tửcủa bản tướng không cần người tới quản giáo” thanh âm của Độc Cô Diễm mang theolửa giận giấu không được. Mới vừa rồi hắn đang thân mật với Vãn nhi trongphòng, thật vất vả Vãn nhi mới tiếp nhận hắn, nhưng đột nhiên truyền tới tiếngquát to, khiến Vãn nhi thẹn thùng, dùng sức đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582798/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.