“Đại ca, đệ muốn ngồi lênbả vai của huynh.” Cậu nhóc quá thấp, trừ cái đầu của ba người phía trước, cănbản là cái gì cậu cũng không thấy
Độc Cô Ly liếc cậu nhóc một cái, không thèm nói gì liền ôm nhóc lên.
“Tránh ra.” Độc Cô Hoa ngồi trên bả vai của Độc Cô Ly, rõ ràng là cao hơn bacái đầu khác rất nhiều.
Thật ra thì ba người kia đang ráng hết sức nhìn vào bên trong, bị một câu nóicủa Độc Cô Hoa gây chú ý, không khỏi bất mãn quay đầu lại thấy Độc Cô Hoa ngồitrên vai Độc Cô Ly, ba đôi mắt quỷ nhất thời sáng ngời.
Thật là, tại sao bọn chúng lại không nghĩ tới biện pháp này chứ? Cửa sổ này quácao, căn bản là không thể thấy rõ được mọi thứ trong phòng, nếu như thay đổi vịtrí cao hơn một chút, như vậy thì không phải là sẽ thấy rõ ràng sao?
Phía trước viện, quản gia mặc một bộ đồ màu đen vội vàng cất bước về phía ThanhThủy cư, thân thể cao gầy kia, giờ đang đẫm mồ hôi, vừa đi, khóe mắt vừa liếctrộm nữ nhân lạnh nhạt trước mặt.
Nữ nhân mặc một bộ đồ màu tím đắt tiền, da trắng như tuyết,trang phục được dệttừ gấm, trang sức tinh xảo, ngũ quan toát ra sự cao quý, nữ nhân này rất đẹp,đẹp một cách cao quý, cao ngạo. Chẳng qua là sử sụng thái quá trang sức tinhxảo cho nên khiến cho nàng mất đi một phần vẻ đẹp, mất một phần khéo léo, xemra chỉ là đẹp ở bên ngoài. Điều làm cho người ta ấn tượng đầu tiên là sự sắcsảo, khiến cho người ta không dám khen ngợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582797/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.