Trong nháy mắt Độc CôDiễm bị nắm, trên mặt lóe lóe thần sắc cổ quái.
Hắn khẽ rũ mắt xuống, liếc chỗ bị Hướng Tiểu Vãn bóp một cái, khi nâng mi lênthì trong con ngươi lại chớp động một loại vui thích.
“Vãn nhi, nàng quả nhiên là người bản tướng coi trọng, rất có phong cách củabản tướng, thích liền động thủ, ha ha ha, tốt, rất tốt, bản tướng càng yêu nànghơn.” Thanh âm khàn khàn, mang theo hưng phấn nào đó.
Hướng Tiểu Vãn co quắp, khóe miệng căng ra, chỉ nặn ra mấy chữ. “Tướng quânThiên Hạ Vô Song.” Nàng đúng là không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy quakhông biết xấu hổ như vậy, không thể không kinh bội vạn phần.
Độc Cô Diễm vừa nghe, lông mày nhướng nhướng. Bàn tay lôi kéo, cả người HướngTiểu Vãn trở lại trong ngực hắn.
Bởi vì quá đáng đột nhiên, Hướng Tiểu Vãn dưới sự kinh hãi, hai tay nhỏ bé khôngkhỏi cầm loạn, theo đầu gối của nàng rơi vào trên đùi Độc Cô Diễm, còn hai taynhỏ bé, trong nháy mắt cũng nắm một vật...
“A...” Tiếng gào thét đè nén giống như dã thú phát ra từ miệng Độc Cô Diễm.
“A...” Tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế đến từ miệng Hướng Tiểu Vãn.
Trời ạ, nàng thật đáng chết, nắm gì không nắm lại nắm dưa chuột của Độc Cô Diễmlần nữa, bất quá xúc cảm lần này, tựa hồ so sánh với lần trước thì cường đạihơn... Ách, cực kỳ cường đại...
Trận trận sóng nhiệt từ lòng bàn tay truyền ra, giờ phút này nội tâm Hướng TiểuVãn, là phức tạp, vừa có một loại muốn biết muốn tìm tòi đến tột cùng, lại cómột cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582794/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.