Nàng nhìn chằm chằm gianphòng Hướng Tiểu Vãn, giật mình.
Tu vi của tiện nhân này lại đạt đến trình độ đáng sợ như thế, lúc này mình hoàntoàn che giấu hơi thở, coi như là Độc Cô Diễm cũng tuyệt đối không thể pháthiện tất cả động tác của nàng rõ ràng như thế, Hướng Tiểu Vãn đáng chết này làmsao có thể biết, loại cảm giác đó giống như nàng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽnàng ta đã luyện thành Thao Hồn Thuật?
Lãnh Nguyệt, thân hình nữ tử thần bí che cái khăn đen không khỏi run lên, đáymắt thoáng qua giật mình, liên tiếp lui về phía sau mấy bước.
Vốn tối nay nàng xuất hiện là muốn âm thầm động chút tay chân, tính toán ở phủtướng quân này lén chủ nhân hạ độc đối với tiện nhân này, nhưng bây giờ bị pháthiện rồi, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.
Nữ tử thần bí tuy không cam lòng, nhưng không thể không cắn răng rời đi. Nàngbiết, tối nay là cơ hội hạ thủ tốt nhất, bởi vì tối nay là đêm không trăng, quatối nay, tiện nhân này sợ là càng thêm lợi hại.
“Nhũ mẫu, không chơi nữa, không dễ chơi chút nào.” Khi nữ tử thần bí vừa rờiđi, thanh âm bất mãn của Độc Cô Sương vang lên.
“Không dễ chơi? Vậy đổi cách chơi thích hơn, con làm nữ ma đầu, nhũ mẫu ta làmtiểu bạch thỏ mặc cho người giết.”
Nếu như nữ tử thần bí kia ngây ngô lâu một chút nữa, là có thể thấy một mànnày, nhất định sẽ hộc máu. Mới vừa rồi Hướng Tiểu Vãn phát ra những lời đó,thật ra thì chính là lời kịch mà nàng đang chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582777/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.