“Ta no rồi.” Độc Cô Ly ănno đánh cái nấc, hài lòng nghiêng dựa vào trên ghế.
Hướng Tiểu Vãn lẳng lặng nhìn cậu, sau đó ấm giọng nói: “Ngoan, A Ly, con cảmthấy dùng tuyệt thực để phản kháng, có hiệu quả gì sao? Không chỉ đói bụng, cònlàm tổn thương thân thể, cái được không bù đắp đủ cái mất.”
Câu này mới chính là mục đích Hướng Tiểu Vãn đến đây, từ lần trước biết đượcĐộc Cô Ly thích ăn đầu cá, nàng liền định dùng thức ăn ngon chậm rãi đánh vàonội tâm của tiểu quỷ này, sau đó từ từ thay đổi cậu, để cậu thay đổi thành đứatrẻ ngoan.
Trước mắt, bước đầu tiên coi như là thành công.
Độc Cô Ly vừa nghe, nhất thời trên mặt lại khôi phục mặt nạ phòng vệ không đượctự nhiên kia. “Nữ nhân chết tiệt, không cần được một tấc lại tiến một thước,bớt can thiệp vào chuyện của bổn đại gia đi.”
Hừ, nếu như không phải nể tình canh cá này ăn ngon như vậy, cậu đã sớm đem nữnhân ngu xuẩn chết tiệt này đuổi ra rồi, thế nào còn nói nhảm nhiều như vậy.
Hướng Tiểu Vãn vừa nghe liền nổi giận.
“Được thôi, nhũ mẫu không nói, nhũ mẫu đi đây.” Xoay người, nhỏ giọng thầm.“Hừ, về sau đừng nghĩ được ăn canh cá mỹ vị này.”
Nói xong, Hướng Tiểu Vãn dùng đuôi mắt liếc Độc Cô Ly một cái, nàng đang đợiphản ứng của cậu bé, nàng không tin tiểu quỷ này bỏ được không ăn canh cá kia.
“Này... Đứng lại.”
Xí, ngươi gọi ta đứng lại ta liền đứng lại, như vậy thật mất mặt. Hướng TiểuVãn không để ý đến, cất bước.
“Cái kia, này, nhũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582765/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.