Độc Cô Diễm nhướng mày,động tác hời hợt tránh xa cánh tay đang muốn ôm hắn của nàng kia, thanh âm lạnhlùng nói: “Tam công chúa gọi như thế, bản tướng nhận không nổi. Bản tướng còncó việc, xin cáo từ.”
Nói xong, cũng không thèm nhìn tới Tam công chúa xinh đẹp kia một cái, liền sảibước rời đi.
Tam công chúa Chung Ly Yến chưa từng bị coi thường như thế, lúc này giận đến cảkhuôn mặt đều đỏ bừng, không khỏi hô to một tiếng. “Đứng lại.”
Đừng bảo là đứng lại, ngay cả hơi chần chờ cũng không có, Độc Cô Diễm một đườngthẳng tắp hướng đến cửa cung, trong chớp mắt bóng dáng liền biến mất.
Tam công chúa oán hận nhìn chằm chằm hướng Độc Cô Diễm rời đi, đáy mắt thoángqua hận ý. Độc Cô Diễm, Chung Ly Yến ta thề, đời này, không phải chàng thìkhông ai có thể làm phò mã của ta.
*********
Buổi trưa, tại phủ tướng quân, lúc này không một ai chú ý tới, chỗ trống bêntrong bảng hiệu phủ tướng quân, lại có một nữ nhân đang nằm.
Nữ nhân này, chính là Hướng Tiểu Vãn bị kẻ thần bí bắt đi đêm hôm trước.
“Khụ khụ...” ho khan một tiếng, Hướng Tiểu Vãn mở ra mí mắt đang lim dim.
Hả? Nàng đang ở nơi nào?
Hướng Tiểu Vãn nhìn đường phố an tĩnh bốn phía, khí trời tháng ba, lúc này mặttrời cũng không nóng, nên khi chiếu xuống mặt đất, làm cho người ta cảm thấycực kỳ ấm áp.
Ha ha ha ha, mặt trời, là mặt trời, nàng có thể xuất hiện ở dưới ánh mặt trời,như vậy chứng minh nàng cũng không phải là quỷ, ha ha ha ha, nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582757/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.