- Lôi Chủ?
Khi hai chữ ấy thốt ra khỏi miệng Thất Vương Điện, tất cả đều sững người, ánh mắt kinh dị nhìn về phía xa. Thế giới lôi đình uỳnh uỳnh ập tới, bên trong là một thân ảnh to lớn, chân giẫm lôi điện, bước một cái đã xa vạn trượng.
Lâm Động cũng chấn động khi nhìn thấy thân ảnh đó, vị này chính là Lôi Chủ, một trong Bát Chủ Viễn Cổ mà Viêm Chủ nói sao?
Tốc độ của thân ảnh đó cực nhạnh, khi tiếng sấm vang lên hắn còn ở phía chân trời, nhưng tiếng sấm vừa dứt thì đã thấy lôi quang trên bầu trời ngưng tụ, một thân ảnh hiện ra trước mặt mọi người.
Lúc này bọn Lâm Động mới nhìn rõ, người vừa xuất hiện thân hình cao lớn, ở độ tuổi trung niên, mái tóc ngắn màu bạc, dáng người thô kệch, dưới hàng lông mày rậm rạp là đôi mắt lôi điện. Trong mắt tràn ngập sự lạnh lùng, nghiêm trang và cuồng bạo. Trên đôi cánh tay để trần là hoa văn lôi đình, phát ra thứ năng lượng cuồng bạo như ẩn như hiện, khiến cả trời đất rung chuyển.
Uỳnh uỳnh!
Lôi đình ngày một dày đặc, đôi mắt ngài dừng lại trên người Thất Vương Điện, một thứ áp lực khó lòng hình dung.
- Ta đang tìm các ngươi khắp nơi, không ngờ các ngươi lại dám lộ diện.
Ngài nhìn Thất Vương Điện chăm chăm, giọng nói trầm thấp tựa tiếng sấm rền vang, đến không khí cũng chấn động dữ dội.
- Lôi Chủ, ngươi đúng là âm hồn bất tán!
Thất Vương Điện nhìn Lôi Chủ, sắc mặt tối lại, nghiến răng nói.
- Ta và các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711368/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.