Sự sắc bén lóe lên trong mắt Lâm Động, hắn đột nhiên giơ bàn tay ra, lôi vân trên trời ngưng tụ, uỳnh một tiếng, chỉ thấy một con lôi long hàng nghìn trượng bắn xuống bàn tay hắn.
Lôi quang lấp lánh, lôi long nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành một cây cung khổng lồ.
Lâm Động nhìn lên Thất Vương Điện, một tay kéo dây cung, khi đến cực hạn chỉ thấy hắc quang tụ lại biến thành cây trường tiễn đen
Ầm ầm!
Nơi đầu trường tiễn, hắc quang lưu chuyển, dường như có một cái hắc động nhỏ hình thành, tiễn đã lên dây, chưa bắn đi nhưng không gian đã có dấu hiệu vỡ vụn.
Ánh mắt Thất Vương Điện ngưng đọng, rồi hắn cười khảy:
- Đúng là lợi hại, Lôi Đình Tổ Phù làm cung, Thôn Phệ Tổ Phù làm tiễn, vận dụng được hai đại tổ phù đến mức độ này, ta quả thực có bất ngờ. Nhưng thực lực giữa hai ta quá lớn, ngươi có nhiều thủ đoạn thế nào cũng không thể bù đắp được.
- Vậy sao…
Lâm Động cười nhạt, rồi hắn hít sâu một hơi, một luồng sáng hỗn độn bắn lên trường tiễn.
Đạo ánh sáng đó quấn quanh mũi tên, nó không hề có bất cứ dao động nào, mà thôn phệ lực trên mũi tên lại thu về, không gian bị chèn ép ở xung quanh cũng dần trở lại bình thường. Cảm giác như cây cung của Lâm Động mất hết sức mạnh vậy.
Gương mặt Lâm Động có phần nhợt nhạt, hắn nhìn Thất Vương Điện cười.
Ngón tay giữ dây cung của Lâm Động thả ra, ánh mắt hắn sắc lạnh đến cực điểm.
Ầm!
Cây trường tiễn gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711367/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.