- Giết!
Sát khí kinh người dường như khiến cả đất trời càng thêm âm u tối tăm. Đệ tử Nguyên Môn giống như thiêu thân, mắt đỏ ngầu lao thẳng về phía nữ tử tuyệt sắc đang cầm trường kiếm.
Thế nhưng khí thế của chúng không hề gây bất cứ trở ngại nào cho nàng. Đôi mắt như mặt hồ thu lạnh lẽo đó thậm chí không hề có gợn sóng. Sát khí xung quanh thậm chí ngưng đọng vì gương mặt tuyệt mỹ bên dưới tấm mạng mỏng kia.
Thân ảnh đó đứng trước công thế ồ ạt của vô số đệ tử Nguyên Môn giống như những ngọn cây chắn nước, dường như mỏng manh nhưng lại có sự kiên cố không gì suy xuyển nổi.
Phía sau nàng, đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung nhìn bóng lưng đó, khóe mắt đều đỏ hoe, một số nữ đệ tử không kìm được mà khóc nấc lên.
Lăng Thanh Trúc vẫn đứng nghiêm, nguyên lực hùng hồn cuộn trào ngưng tụ thành một thanh quang kiếm. Nàng vung tay lên, trời đất nổi lên âm thanh xé gió. Chỉ thấy vô số đạo kiếm quang lao thẳng về phía những đệ tử Nguyên Môn như vũ bão.
- Á!!
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu tươi bắn tng tóe nhuộm đỏ cả mặt đất. Công thế mạnh mẽ của Nguyên Môn đã bị một mình Lăng Thanh Trúc chặn đứng.
Trên bầu trời, đại trưởng lão Nguyên Môn lạnh lùng nhìn những đệ tử Nguyên Môn tử thương khá nghiêm trọng, hắc quang trào dâng trong mắt nhưng không hề có ý xót thương. Lúc này cả Nguyên Môn đã không còn như trước đây nữa rồi.
- Trình Phổ, Vương Tú, Tô Lập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711323/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.