Chương trước
Chương sau
Vòng xoáy hình thành trên mặt hồ, một quầng sáng bạc lại từ từ bay lên, sau đó lửng lơ trước ánh mắt thất thần của Lâm Động và Liễu Hương Huyên.
Lại là một quả Lôi Đình Tâm!
Phía sau Liễu Hương Huyên, đám cường giả của Huyền Thiên Điện cũng sững sờ, hiển nhiên bọn chúng cũng không thể ngờ là lại có thêm một quả Lôi Đình Tâm nữa!
Nhưng bọn chúng chỉ sững trong chốc lát, sau đó quay sang nhìn hai người Lâm Động đầy cảnh giác. Vừa rồi Lâm Động đã lấy được một quả Lôi Đình Tâm, giờ Huyền Thiên Điện bắt buộc phải lấy được.
Nhưng khi đó, Liễu Hương Huyên đột nhiên cười nhạt, bàn tay phẩy phẩy, nhàn nhạt nói:
- Lâm Động huynh, xem ra cái hồ sấm sét này không hề đơn giản a!
Nữ nhân này cũng thật thông minh, cảnh tượng trước mắt rõ ràng không thể suy nghĩ theo cách thông thường. Lôi Đình Tâm là thứ rất hiếm gặp, nhưng bây giờ trong hồ lại có tận hai quả, điều này có nghĩa gì?
Liễu Hương Huyên nhìn sang mặt hồ mênh mông vô tận, xem ra bên dưới hồ mới thật sự có bảo bối!
Lâm Động cũng từ từ thu lại ánh mắt nhìn Lôi Đình Tâm, cười nói:
- Xem ra lần này vận khí khá tốt!
- Quả Lôi Đình Tâm này ta nhận trước!
Liễu Hương Huyên mỉm cười vẫy tay, hấp lực hút Lôi Đình Tâm cách đó không xa lại.
Lâm Động thấy thế nhưng không ra tay, thực lực bọn người Liễu Hương Huyên không tệ, nếu giao đấu cũng rất phiền phức. Hiện giờ hắn lại muốn biết rốt cuộc bên dưới mặt hồ có cái gì mà không ngừng có Lôi Đình Tâm xuất ra như vậy?
Liễu Hương Huyên mân mê Lôi Đình Tâm trong tay, quay sang Lâm Động cười, định nói gì đó thì bỗng chau mày lại, nhìn lên bầu trời, ở đó đột nhiên có một lượng lớn người đang bay tới.
- Ha ha… Hương Huyên, vận khí của ngươi đúng là không tệ, lại có được một quả Lôi Đình Tâm!
Một tiếng cười vọng lại, sau đó đám người đó bay tới, dừngg lại phía trên hồ nước, kẻ dẫn đầu chình là Bàng Hạo của Cửu U Môn!
Phía sau bọn Bàng Hạo rất nhanh cũng có vô số những thân ảnh khác, đó cũng là cường giả từ các phương chạy đến.
Lâm Động thấy vậy lông mày không kềm được nhăn lại, nhưng trong lòng cũng bất lực. Cái hồ này quá gây chú ý, những người vào đây nếu cảm ứng được thì chắc chắn sẽ đến đây ngay.
Vừa xuất hiện là những cường giả kia đều nhìn Lôi Đình Tâm trong tay Liễu Hương Huyên với ánh mắt rực lửa tham lam.
Nhưng cuối cùng bọn chúng không hành động gì, dù sao những cường giả Huyền Thiên Điện phía sau Liễu Hương Huyên cũng không phải đồ trang trí. Nguồn truyện: Truyện FULL
Liễu Hương Huyên chau mày nhìn Bàng Hạo đang tươi cười, sau đó nhìn số lượng cường giả các phương không hề ít, cuối cùng liếc nhìn sang Lâm Động. Lúc này vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, không thể nhận ra trong lòng hắn đang nghĩ cái gì.
Lâm Động không nói gì, Liễu Hương Huyên cũng trầm mặc, lẽ nào lại chủ động nói ra sự cổ quái bên dưới lòng hồ?
Khi hai người Lâm Động và Liễu Hương Huyên giữ im lặng thì mặt hồ lại gợn sóng, hình thành nên một cái xoáy.
- Haizzz…
Nhìn thấy vậy, cả Lâm Động và Liễu Hương Huyên đều thầm thở dài một hơi, cái hồ này thật sự sợ thiên hạ chưa đủ loạn hay sao?
Động tĩnh trên mặt hồ khiến Bàng Hạo và những cường giả kia ngây người, nhìn xuống thì thấy một quầng sáng lấp lánh lôi điện đang bay ra từ cái xoáy!
- Lôi Đình Tâm!
Ngay khi nó xuất hiện, tất cả cường giả đều đỏ mắt, nguyên lực hùng hồn đồng thời bùng phát, vô số thân ảnh lao tới tranh giành Lôi Đình Tâm.
Mấy chục thân ảnh bao quanh bởi nguyên lực hùng hồn lao vào nhau, năng lượng kinh người lan tỏa, một trận tàn sát dã man đã hình thành.
Không ngừng có người thổ huyết bay ra ngoài, sắc mặt không cam tâm, ánh mắt nhìn giống như con bạc đã mất đi đồng bạc vốn cuối cùng.
Lâm Động lạnh lùng nhìn trận chiến, nó kéo dài không lâu, chỉ mười mấy phút sau là có kết quả, một cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn toàn thân máu me be bét đã tóm được Lôi Đình Tâm cười lớn.
Thực lực của cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn này tuy rất cường hãn nhưng cũng bị thương không ít, thậm chí khí tức cũng có phần bất ổn! Khi hắn ta đang cười thì trên mặt hồ lại tiếp nổi gợn sóng, hai cái xoáy hiện ra, từ trong đó lại hiện lên hai quả Lôi Đình Tâm nữa.
Tiếng cười im bặt, cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn đó sững sờ nhìn hai quả Lôi Đình Tâm, nhất thời chưa tỉnh lại được. Hiển nhiên hắn không hiểu tại sao thứ quý hiếm như Lôi Đình Tâm lại cứ liên tục mọc ra như mọc rau vậy!
Uỳnh!
Ngay khi đó, xung quanh mặt hồ mọi người đều xôn xao, nhìn nhau rồi nhìn cảnh tượng quỷ dị kia, nhất thời không ai tranh giành tiếp.
Rõ ràng tất cả đều không hiểu chuyện này rốt cuộc là sao.
- Ha ha… xem ra bên dưới mặt hồ không hề đơn giản a!
Ánh mắt Bàng Hạo lay động, sau đó hắn nhìn hai người Lâm Động và Liễu Hương Huyên đầy thâm ý.
- Phù!
Lâm Động khẽ thở ra một hơi, nhìn sang Liễu Hương Huyên thì Liễu Hương Huyên cũng đang nhìn hắn, hai người cùng cười bất lực, xem ra muốn độc chiếm là không thể rồi!
- Linh San, động thủ!
Lâm Động bỗng hét lên, thanh quang lập tức bao quanh người hắn rồi không chút do dự lao xuống mặt hồ.
Đồng thời, quanh người Liễu Hương Huyên cũng lấp lánh bạch quang, thân hình khẽ động rồi cũng lao xuống.
Tùm tùm!
Theo sau bọn họ, Mộ Linh San và đám cường giả của Huyền Thiên Điện cũng không do dự, tất cả cùng nhảy xuống mặt hồ.
- Ha ha, thú vị thật, đi!
Bàng Hạo cười lớn, vung tay rồi lập tức lao xuống hồ. Tình hình hiện giờ rất rõ ràng, có lẽ đồ tốt thật sự ở dưới đáy hồ rồi!
- Bảo bối ở dưới hồ!
Những cường giả ở xung quanh lúc này đã tỉnh lại, ánh mắt tham lam nhìn mặt hồ rồi tất cả cũng lao xuống.
Mặt hồ vốn yên tĩnh bỗng nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt!
Lâm Động cũng không quan tâm điều đó, nếu bí mật về lòng hồ không thể che giấu được thì phải xem rốt cuộc bên dưới có gì, nhanh chóng lấy được nó rồi nói!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.